“Vậy à?” Người thanh niên đột nhiên buông lỏng tay, đoá hoa hồng trog tay cũng vì vậy mà rơi xuống đất, chàng thanh niên lắc lắc đầu: “Cô gái à, tôi cũng có một câu giống như vậy mà muốn nói cho cô đấy: “Hả?” Sắc mặt của Hạ Hòa Mi kiêu ngạo: “Nói ra nghe cái nào?”
Khoé miệng của người thanh niên lộ ra một nụ cười, đi về phía trước vài bước, khi mà đi đến khoảng cách mà cách Hạ Hòa Mi không quá một mét, chàng thanh niên lắc lắc đầu: “Không thể không nói, cái cảm giác về bản thân của cô, cũng thật sự vô cùng tốt đấy”
Lời nói của chàng thanh niên vừa ngớt, đột nhiên lại vung ra một cái tát.
“Bộp!”
Một thanh âm vô cùng thanh thúy mà vang lên, lại thấy, trên khuôn mặt mềm mại của Hạ Hòa Mi, xuất hiện ra rõ ràng ấn ký của bàn tay, một cái tát này, cũng khiến cho mái tóc được sửa sang gọn gàng vô cùng của Hạ Hòa Mi trở nên toán loạn.
Trên mặt của người thanh niên vẫn như cũ là một nụ cười vô cùng đẹp trai.
Hạ Hòa Mi dưới cái tát như thế này, vẫn còn mơ mơ màng màng, cô ta căn bản không ngờ rằng, đối phương vậy mà lại ra tay đánh mình à? Anh ta dám đánh mình? Anh ta dựa vào cái gì cơ chứ? Anh ta có biết bản thân cô ta là ai hay không? Anh †a có biết là, từ nhỏ đến lớn, không có một ai dám động tay với bản thân cô ta khoing.
Trong nháy mắt này, có vô số hoài nghỉ xông vào trong đầu của Hạ Hòa Mị, trong đó có chút ủy khuất, cũng vô cùng phẫn nội Đây dường như là lần đầu tiên bị người ta tát từ nhỏ đến lớn của Hạ Hòa Mi!
Hốc mắt của Hạ Hòa Mi bắt đầu đỏ lên, có thể nhìn thấy, nước mắt ở bên trong hốc mắt của cô ta đang không ngừng rơi xuống.
Chàng thanh niên đẹp trai nhìn cũng không thèm liếc một phát về phía Hạ Hòa Mi, anh ta giơ tay lên quơ quơ: “ÐĐem cô †a mang đi cho tôi, rồi lấy đồ rời đi!”
Những người kia từ trên xe thương vụ đi xuống, lập tức xông đến đó.
Khi Hạ Hòa Mi đang sắp phát hoả, thì một người trực tiếp nắm chặt tóc của Hạ Hòa Mi, kéo Hạ Hòa Mi đi sang một bên.
Hạ Hòa Mi vốn dĩ đang muốn phát hoả, lập tức nuốt lại vào bụng, những thứ dư lại, chỉ còn là nỗi sợ hãi.
Chàng thanh niên đẹp trai liếc một cái về phía Hạ Hòa Mi rồi đóng cửa xe thương vụ, dùng lực kéo một cái, chất lượng của cái cửa xe này tốt như thế, vậy mà chàng thanh niên nó kéo một cái liền phát ra một tiếng cho “Oành’, lập tức biến dạng.
Ngay lập tức khi kéo cửa xe ra, chàng thanh niên kia liền nhìn ngay ra được hộp quà đang đặt ở ghế ngồi, mà đồ được đặt ở trong đó, chính là mục tiêu lần này của bản thân.