– Bắt đầu đi, thời không chi môn càng nhỏ, độ khó càng lớn, chúng ta nên lựa chọn thôi, tất cả mọi người thận trọng, tự lượng sức mình.
Một ít đệ tử tông môn có kinh nghiệm giới thiệu tình hình cụ thể của pháp tắc chi môn.
Rất nhiều đệ tử thí luyện nhìn qua cánh cửa bên phải nhất của pháp tắc chi môn, chính là cánh cửa nhỏ nhất.
Rất nhiều võ giả ở đây chỉ cần nhìn nó, áp lực đáng sợ tỏa ra bao phủ bọn họ, bọn họ không dám nhìn nhiều.
– Đừng nhìn, nhìn nhiều sẽ hao tổn linh hồn, cánh cửa này không phải người có thể đi.
Một đệ tử Tu La Lộ nói với mấy sư đệ của hắn.
– Không phải người có thể đi? Mấy ngàn năm trước không phải có Lâm Minh yêu nghiệt hoàn mỹ thông qua độ khó Tu La sao? Chuyện này là thật?
Đột nhiên có người nhắc tới cái tên Lâm Minh, rất nhiều võ giả ở đây động dung.
Lâm Minh tại Tu La Lộ là truyền thuyết, hơn một tỷ năm qua hắn là người duy nhất tham gia khảo hạch thí luyện cuối cùng, độ hoàn thành vượt qua 90%.
Đây là con số khiến người ta phải nhìn lên, thậm chí có rất nhiều người không muốn tin tưởng lời đồn này.
– Cái này… Là thật!
Có người nói ra.
Hào khí trong tràng trở nên yên lặng, bọn họ không ai dám đi chọn độ khó địa cấp, thậm chí độ khó thiên cấp đã làm nhiều người chùn bước.
Mà Lâm Minh chẳng những chọn độ khó Tu La, còn thông qua hoàn mỹ, chênh lệch quá rõ ràng.
– Đại sư huynh, lại có người nhắc tới tên kia.
Bên phía Tạo Hóa Thánh Cung có người nhỏ giọng nói ra, Lâm Minh đối với Thánh tộc, với thiên tài Thánh tộc mà nói là một cái tên cực kỳ không thoải mái.
– Nói thì thế nào, hắn chẳng phải chết rồi sao?
Tên mập mạp nói ra, trong lúc nhất thời mọi người quay đầu nhìn lại.
Hắn tùy ý nằm nghiêng trên phi nệm, không nhanh không chậm lấy một bao trái cây trong tu di giới ra, trái cây này nhỏ như long nhãn, xanh biếc ướt át, hương thơm thấm người, vừa nhìn đã biết là thiên tài địa bảo tuyệt phẩm.
Mập mạp nói ra lời này, không ngừng ném trái cây vào miệng, giọng nói hàm hồ:
– Thiên tài chết đi không còn là thiên tài, Lâm Minh có thiên phú thì thế nào? Sinh sai chủng tộc là hắn không đúng, lại còn quá ngu xuẩn, chỉ có tu vị Thánh Chủ mà muốn đi cứu vớt Thần Vực, đúng là chết cười.
– Thánh tộc của ta giết hắn rất dễ dàng, chỉ đề phòng có Thiên Tôn đỉnh phong bảo vệ hắn nên vận dụng Chân Thân, hắn chết trong tay của Chân Thần chính là vinh hạnh của hắn rồi.
Giọng của mập mạp lười biếng, lời nói cà lơ phất phơ, mọi người nghe xong có cảm giác khác nhau, có người tiếc hận Lâm Minh, có nhiều người thì rất hả hê…
Người luôn có ghen tị, thiên tài càng không muốn bị người ta vượt qua, thời điểm bọn họ không nhìn thấy bóng lưng kẻ khác, tự nhiên muốn ngóng trông người ta không được tốt.
– Đi, không nói nhảm, chọn cửa đi.
Tên đại sư huynh mập mạp vung tay lên, đệ tử Tạo Hóa Thánh Cung nhao nhao lựa chọn cho mình,
Bọn họ chọn đều là độ khó địa cấp.
Độ khó này đã rất khó lường, rất nhiều đệ tử Tu La Lộ chỉ chọn độ khó nhân cấp.
Mà thời điểm này tên mập mạp đã lựa chọn cho mình, hắn lựa chọn độ khó thiên cấp.
Đây là độ khó Thánh Mỹ và tiểu ma tiên năm đó lựa chọn, trình độ khó khăn có thể thấy được rõ ràng.
Đương nhiên năm đó Thánh Mỹ thông qua độ khó thiên cấp hoàn mỹ, hơn nữa hoàn thành thong dong, mập mạp này không trông cậy vào mình hoàn thành hoàn mỹ, hắn chỉ cần hoàn thành một bộ phận là đủ rồi.
Sau khi lựa chọn, mập mạp nhìn qua đệ tử Phiêu Vũ thần sơn.
Kết quả nữ tử áo xám của Phiêu Vũ thần sơn không kém thế chút nào, lựa chọn độ khó thiên cấp.
– Thú vị!
Mập mạp mỉm cười nghiền ngẫm.
Kết tiếp mọi người đưa ra lựa chọn cho mình, không ai dám đi theo bước chân tên mập mạp và nữ tử áo xám kia, bọn họ chỉ chọn độ khó thấp nhất.
Mà thời điểm này Lâm Minh chậm chạp không có lựa chọn.
Hắn nhìn bốn cái thời không chi môn kia, nhíu mày, hắn cảm giác đảo qua độ khó Tu La, không phát hiện có dị biến gì đó, thời không chi môn này giống như đúc lần trước đó hắn đi vào.
Mắt thấy chín thành chín người ở đây đã chọn xong thí luyện chi môn, sắp tiến vào, Lâm Minh rốt cuộc cũng bước ra, không có đưa ra quyết định.
Mặt đất rung chuyển lắc lư, rung độn còn mạnh hơn lúc trước, mọi người kinh hãi chưa rõ chuyện gì.
Tạch tạch tạch!
Tiếng nứt vỡ vang lên, bên phải Tu La chi môn đỏ sậm, hư không đột nhiên nứt ra.