– Tả Ngạn Tiên Vương nói rất có lý, chân chính tiền sử thánh dược là có thể đem Tiên Vương tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới, sinh linh trong cấm khu cũng cực kỳ quý trọng, coi là mấu chốt để chủ nhân của mình sống lại, há có thể dễ dàng tới tay như vậy?
Lại có một Tiên Vương đi tới, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía quái thụ trong hồ nước kia, thản nhiên nói:
– Năm đó lúc Viên Không Tiên Quân ở Tiên Vương cảnh giới cũng không xuất chúng, nhưng mà sau khi ăn vào tiền sử thánh dược, tăng lên tới Tiên Quân cảnh giới, có thể cùng đệ tử của Đế Tôn ngang hàng, đủ thấy thánh dược bất phàm! Mà trong Hỗn Độn Cổ Thần, cũng có một người nhận được thánh dược, trở thành bá chủ trong Cổ Thần. Gốc quái thụ này mặc dù không phải thánh dược chân chính, nhưng mà cực kỳ trân quý, đáng giá xuất thủ. Tả Ngạn, Hồ Tôn, đợi lát nữa tranh đấu, hai vị cần phải nhường cho tiểu đệ a.
Hồ Tôn Tiên Vương ha hả cười nói:
– Phong Nguyệt đạo huynh thực lực cường đại, vẫn còn thắng ta, đợi lát nữa không nên làm hỏng thân già ta là được.
Tả Ngạn Tiên Vương cười nói:
– Linh dược bực này, há có thể không có sinh linh cường đại bảo vệ? Không biết ta có thể gánh được thế công của hai vị đạo huynh cùng sinh linh cấm khu, nhận được linh dược hay không. Đợi lát nữa hai vị đạo huynh phải lưu tình a.
Tam đại Tiên Vương ánh mắt chớp động, mặc dù ngoài miệng khách sáo, nhưng trên thực tế đối với gốc quái thụ này là tình thế bắt buộc, tất có một cuộc đại chiến!
Bọn họ siêu nhiên ở ngoài cốc, ngật lâm hư không, bễ nghễ tại chỗ, không có đem người khác coi vào đâu, cho dù là Vân Hương Tiên Vương cũng không có bị bọn họ để vào trong mắt.
Rốt cục, bảo liễn cùng chư tiên của Vân Hương Tiên Vương giết tới hồ trước, chín long làm trước một bước, lái xe xông vào trong hồ, bảo liễn chạy ở trên mặt hồ, hướng quái thụ trong hồ phóng đi.
Cùng lúc đó, nhiều Chân Tiên khác hết thảy xông lên mặt hồ, xông về quái thụ, còn có vài đầu tiên thú cường đại cũng vọt thẳng tới.
Đột nhiên, mặt hồ kịch liệt quay cuồng, giống như nước sôi, sùng sục sùng sục bắt đầu khởi động, ngoài cốc đám người Giang Nam tinh thần rung lên, Hồ Tôn Tiên Vương cười nói:
– Nên là lúc chúng ta xuất thủ.
Hắn lời còn chưa dứt, dãy núi dưới chân đột nhiên kịch liệt lay động, sơn cốc hé ra, cả tòa sơn cốc giống như một cái miệng mở lớn, vô số hàm răng sắc bén từ trên vách đá hiện ra, chi chít, đột nhiên khép lại!
Chư tiên trong hồ thất thanh sợ hãi kêu, rối rít nhảy lên, cố gắng chạy ra sơn cốc, bảo liễn ầm ầm nổ tung, Vân Hương Tiên Vương quát tháo, phóng lên cao, toàn lực hướng ra phía ngoài nhảy đi.
Răng rắc…
Sơn cốc khép lại, đem tất cả mọi người trong cốc nuốt xuống, chỉ có một thân ảnh thật nhỏ lao ra sơn cốc, chính là Vân Hương Tiên Vương.
Vân Hương Tiên Vương mới vừa lao ra sơn cốc, đột nhiên sơn cốc khép lại hé ra một khe hở, một cái lưỡi màu đỏ tươi giống như huyết hà cuốn ra, bá một tiếng quấn lấy nữ Tiên Vương này, Vân Hương Tiên Vương kêu thảm thiết, bị kéo vào trong cốc, biến mất không thấy gì nữa!
Giang Nam, Đạo Vương, Giang Tuyết, cùng với mấy vị Tiên Vương không có tiến vào sơn cốc ngơ ngác nhìn một màn này, chỉ thấy dưới sơn cốc, bò lổm ngổm một đầu ma quái to lớn không gì so sánh được, hình dạng như cóc, gục ở trung tâm, đầu ma quái này mở ra ngụm lớn, chính là sơn cốc!
Đầu tiền sử quái cáp này như cũ gục ở trong sào huyệt, chậm rãi mở cái miệng rộng, sơn cốc lại xuất hiện, hồ nước trong cốc sóng xanh nhộn nhạo, gốc cây linh dược kia như cũ sinh trưởng ở trong mặt hồ, hấp dẫn mọi người đi hái.