– Xem ra thiếu nữ này xác thực là nhân loại, hơn nữa tuổi không lớn lắm, khả năng còn nhỏ hơn ta, tại sao lại khỏa thân bơi lội ở nơi này, ngược lại đúng là kỳ quái, chẳng lẻ không sợ yêu thú tập kích sao?
Trong nội tâm Huyền Thiên khó hiểu, nhưng mà hiện giờ không phải là thời điểm nên hỏi.
Hiển nhiên cô gái kia không biết trong hồ vẫn còn người khác, bơi ngửa trong chốc lát thì nghiêng người, phía sau lưng đưa lên trời, còn phía trước úp xuống nước, hai tay hai chân mở ra khép lại, giống như con ếch đang bơi trong nước.
Thiếu nữ nghiêng người Huyền Thiên như muốn chảy máu mũi, tim của hắn đập mạnh, nhìn qua cô gái trước mặt, trong nội tâm nhịn không được khen:
– Thật xinh đẹp…
Lập tức ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua cặp vú ngọc của nàng, trong nội tâm không nhịn được khen:
– Quá đầy đặn!
Lại nhìn qua phía dưới giữa hai chân của nàng, nhìn qua đám cỏ non lưa thưa đang mọc và có thể nhìn thấy khe suối như ẩn như hiện kia, thú tính của hắn như muốn trỗi dậy.
– Quá hại người mà!
Luận dung mạo vẻ đẹp, Huyền Thiên nhìn thấy Lăng Tinh Nguyệt là đệ nhất mỹ nữ của Thần Đao vương triều.
Luận bộ ngực no đủ thì Huyền Thiên nhìn thấy Bạch Linh, tuy dung mạo so với Lăng Tinh Nguyệt thì hơi kém nửa phần, nhưng mà tuổi còn trẻ, trước ngực đã là hai ngọn núi đôi to lớn, càng làm mị lực của nàng tăng lên gấp đôi, trong lòng đám nam đệ tử Thiên Kiếm Tông thì nàng có được nhân khí không kém gì Lăng Tinh Nguyệt.
Nhưng mà thiếu nữ trước mắt Huyền Thiên lại dung hợp các ưu điểm của Lăng Tinh Nguyệt cùng Bạch Linh.
Dung mạo tú lệ, so với Lăng Tinh Nguyệt thậm chí còn hơn một bậc, làm cho người ta nhìn thấy sẽ sinh lòng hổ thẹn, giống như đối phương là nữ thần không thể khinh nhờn.
Bộ ngực no đủ so với bạch linh không kém gì, nhưng tuổi còn nhỏ hơn, phối hợp dung nhan tuyệt sắc thì lực hấp dẫn còn lớn hơn cả Bạch Linh.
Theo Huyền Thiên nhìn ra, thiếu nữ trước mắt tuổi còn nhỏ hơn hắn, sẽ không vượt qua mười bốn tuổi, dung mạo và dáng người dã như vậy thì ngày sau thành thục, không khó tưởng tượng nàng là vưu vật thế nào?
Tuyệt sắc như vậy nam nhân sẽ vì nàng mà mê mẩn, chỉ cần nàng nguyện ý tuyệt đối sẽ làm cả vùng đất Thần Châu này nhấc lên phong ba cuồn cuộn.
– Ta cho rằng Lăng Tinh Nguyệt là mỹ nữ đẹp nhất rồi, hiện tại mới biết được nữ nhân này xinh đẹp hơn nhiều, trước kia không biết có người nào đó tạo ra hai chữ “tuyệt sắc”, thiên hạ to lớn như thế ai có thể vượt qua một chữ “tuyệt”? Nhưng mà thiếu nữ này hoàn toàn xứng đáng với hai chữ tuyệt sắc, đẹp như Lăng Tinh Nguyệt mang ra so sánh còn thua kém nhiều.
Trong nội tâm Huyền Thiên tán thưởng, nhìn qua thiếu nữ tuyệt sắc kia, trong nội tâm lại sinh ra tâm tình che chở.
Nhưng mà Huyền Thiên cũng không có bị sắc đẹp làm choáng váng đầu óc, hắn có đại thù trên người, quay về Huyền gia cứu vớt gia gia Huyền Hùng, tru sát Huyền Ky cùng Âm Cơ, đây là hai chuyện hắn cần làm, việc này gian nan, Huyền Thiên chỉ một lòng truy cầu võ đạo, tăng tu vị lên, ngày sau mới có hy vọng báo thù.
Về phần tình yêu nam nữ, Huyền Thiên sẽ không đi truy cầu, để tránh phân tâm, nhưng cũng không phải là miễn trừ, tăng thêm phiền não, tất cả tùy duyên, hài lòng mà làm.
Ví dụ như hiện tại, Huyền Thiên đối với tuyệt sắc thiếu nữ này thập phần có hảo cảm, nhưng không thể làm ra gì đó thì nghẹn trong lòng, mà theo tâm niệm mà làm là đủ rồi.
Thiếu nữ tuyệt sắc này bơi nửa giờ mới dừng lại, thân thể dứng lại, đứng trong nước.
– Úc… Trời ơi!
Đồng tử Huyền Thiên co rụt lại, bàn tay đè ngực của mình.
Hai tay thiếu nữ tuyệt sắc này khẽ động, kết xuất một đạo thủ ấn, duỗi ra hai bên trái phải, hai chân cùng theo đó mà mở ra, thân thể theo thủ ấn du động chậm rãi, giống như đang thi triển võ học gì đó.
Võ học này làm nội tâm Huyền Thiên trầm xuống, thấy thiếu nữ tuyệt sắc này tư thế quái dị, Ánh mắt của Huyền Thiên nhìn qua toàn thân của nàng, đương nhiên không phải quan sát thân hình trần trụi của nàng, mà là võ học bí pháp nàng đang thi triển.