Sắc mặt Vân Tri Thu hòa hoãn, nàng mỉm cười ôm cánh tay Miêu Nghị, cũng ngồi vào đình viện, đứng ra sau lưng hắn và đấm lưng:
– Việc của ngươi bên phía Luyện Ngục chi địa biết rõ, đang thừa cơ gây sóng gió.
Miêu Nghị nhướng mày, hắn đưa tay lên đầu vai cầm tay kéo nàng về phía trước, nói:
– Luyện Ngục chi địa có chuyện gì, tại sao ta không biết, ngược lại ngươi biết trước ta?
Vân Tri Thu ngồi đối diện,
– Chuyện Phi Hồng ta biết rõ nội tình, Ngọc Nô Kiều các nàng lại không biết, ta không nói cho các nàng biết. Gần đây các nàng lục tục tìm ta, tỏ vẻ muốn rời đi, muốn tới thiên nhai khác tự lập môn hộ.
Miêu Nghị:
– Các nàng không có bối cảnh, đến thiên nhai khác tự tập môn hộ không dễ dàng, chỉ sợ muốn cầm được cửa hàng cũng khó khăn.
Vân Tri Thu nói:
– Ngươi không nên đánh giá thấp thực lực phản tặc Lục Đạo, theo ta thấy, bọn họ vẫn bảo trì thực lực tương đối ở bên ngoài, tuyệt không chỉ có đám người trong địa ngục, vì sao Thiên đình tới bây giờ vẫn không thể diệt bọn họ? Trùng chết trăm chân vẫn còn cương, muốn tìm cửa hàng trong thiên nhai cũng không khó. Cho nên ý của gia gia của ta là, muốn phái người đáng tin cậy đi thu nạp thế lực bên ngoài của Lục Đạo, dần dần nắm giữ trong tay mình, Ngọc Nô Kiều các nàng kinh doanh tại thiên nhai mấy ngàn năm, ngọn nguồn đã tẩy trắng, huống chi còn là người nhà, đối với gia gia bọn họ mà nói không ai thích hợp hơn tỷ muội chúng ta, trực tiếp mua cửa hàng qua tay là được, có thể danh chính ngôn thuận cầm cửa hàng trong thiên nhai.
Lục Đạo còn không ít thủ hạ cũ bên ngoài là việc Miêu Nghị biết rõ, cụ thể bao nhiêu thì Kim Mạn không nói với hắn, Lục Đạo cũng bảo lưu át chủ bài không nói cho hắn biết.
Miêu Nghị trầm ngâm nói:
– Gia gia của ngươi có tìm ngươi không?
Vân Tri Thu gật đầu:
– Chắc hẳn bọn họ sớm có suy nghĩ này, bởi vì bọn họ bán đứng ngươi cho nên không tìm được cơ hội nói chuyện, hôm nay ngươi làm ra chuyện như vậy, gia gia khuyên bảo ta nên có một chút thế lực của mình, nói Vân gia là đường lui cuối cùng của ta. Ngọc Nô Kiều các nàng tìm ta, chỉ có Lang Huyên tỷ muội nói rõ tình hình thực tế. Những người khác chỉ nói ở nơi này không có việc gì làm, để ngươi nuôi mãi cũng không phải.
Miêu Nghị hỏi:
– Các nàng muốn ra ngoài tự lập môn hộ?
Vân Tri Thu:
– Tuy nói Tiểu Thế Giới không bằng Đại Thế Giới, có thể mọi người cũng có địa vị trong Tiểu Thế Giới, phần lớn đều là nữ nhân cao cao tại thượng, trong nội tâm làm thiếp thất có khó chịu, đột nhiên ngươi gây ra chuyện Phi Hồng, nạp một con hát làm thiếp, để một nữ tử thanh lâu bình khởi bình tọa với các nàng, đừng nói lòng tự trọng của các nàng không cho phép, cho dù là nữ nhân bình thường có ai tiếp nhận việc này? Nhưng mà các nàng vẫn ăn và dùng của ngươi, vẫn được ngươi nuôi, thêm thân phận tiểu thiếp cho nên không thể nói ngươi cái gì, ngươi cưới nhiều tiểu thiếp hơn nữa bọn họ cũng không lên tiếng, nhưng ta thấy ngươi làm việc này đã kích thích các nàng, năm thánh ra tay đúng thời cơ, các nàng muốn mượn trợ lực nhà mẹ đẻ mở rộng thế lực của mình.
Cảm xúc của Miêu Nghị có chút sa sút, hắn nói:
– Ngươi đáp ứng?
Vân Tri Thu:
– Chuyện lớn như vậy ta không dễ dàng đáp ứng, vẫn chờ thương lượng với ngươi, nếu ngươi giữ các nàng không cho đi. Các nàng cũng không có biện pháp, ta đề nghị cho các nàng đi thôi, ta cũng định rời khỏi nơi này.
Miêu Nghị ngẩng đầu, kinh ngạc nói:
– Ngươi cũng muốn rời khỏi ta?
Vân Tri Thu đứng dậy đi tới trước mặt hắn, nói:
– Ngưu Nhị, không phải rời khỏi ngươi, mà là muốn đối mặt sự thật, ngươi rời khỏi nơi này. Tại đây đã không an toàn, tứ phương túc chủ sẽ không phản bội ngươi, thế nhưng bọn họ có nhiều huynh đệ như thế, từ xưa đến nay thành bại có bao nhiêu người do thủ hạ thôi động phía sau? Có một số việc nói không rõ ràng, thoát ly phạm vi thế lực của bọn họ, ngoài tâm tay của bọn họ sẽ ít nguy hiểm. Mặt khác đúng như ngươi nói, chúng ta đã không có đường lui, như vậy chỉ có tiến lên phía trước. Thế lực bên ngoài của Lục Đạo cũng đáng kinh doanh, sao không nhân cơ hội này tiếp xúc một chút. Chỉ cần ngươi đáp ứng giết Phi Hồng, Cơ Mỹ Lệ các nàng sẽ có ta lo, ta sẽ trấn an các nàng, ta sẽ thuyết phục các nàng. Không cần ngươi quan tâm, ngươi đi tả đốc vệ. Chỉ cần quản tốt việc của mình là đủ, trong nhà sẽ do ta quản lý.