– Nhưng mà đại nhân, hiện tại đã như vậy rồi, về sau chúng ta làm sao bây giờ?
Elyse nhanh chóng khóc lên, Mạnh Hàn nói lời này làm cho nàng nghĩ tới viễn cảnh càng đáng sợ hơn, lo lắng hỏi:
– Thành chủ Bạo Phong Thành chỉ cần không cho chúng ta thu đồ vật, chỉ cần là người của chúng ta thì bắt giam, chúng ta làm sao bây giờ?
Elyse lúc này nhắc nhở, Joy cùng Julie đều có kinh nghiệm lưu lạc bên ngoài cũng nhìn nhau, có mũ bảo hiểm nên không nhìn rõ mặt của các nàng, nhưng mà chắc chắn không phải đẹp mắt. Người đi theo Elyse ra ngoài tự nhiên cũng biết mấu chốt trong đó, ai cũng không nói lời nào, lẳng lặng nhìn qua lãnh chúa đại nhân chờ hắn quyết định.
Địa lý Bạo Phong Thành rất ưu việt, cơ hồ trấn trụ cửa ngỏ thông thương của Hoàng Sa Trấn với các nơi khác của công quốc. Lần trước Mạnh Hàn đi qua Bạo Phong Thành thì bị Mars Bá Tước ném tới. Về sau nếu như thương đội muốn đi tới Hoàng Sa Trấn phải thông qua Bạo Phong Thành, đoán chừng tuyệt đối sẽ bị thành chủ Bạo Phong Thành vui lòng thu toàn bộ hàng hóa.
– Tạm thời chúng ta sẽ không chết đói, trước kia chúng ta cơm còn ăn không đủ no, hiện tại thì sợ gì?
Mạnh Hàn quay đầu nhìn qua Bạo Phong Thành sau lưng, trong ánh mắt cũng toát ra thần sắc lăng lệ ác liệt.
– Elyse, sau này trở về thì đi tửu quán tuyên bố nhiệm vụ cho các dong binh.
Quay đầu trở lại Mạnh Hàn bắt đầu ra lệnh.
– Tìm ít nhất hai trăm dong binh, gọi bọn họ đi các nơi của công quốc tản lời đồn.
– Lời đồn?
Elyse thập phần khó hiểu hỏi:
– Lời đồn thế nào?
– Nói với bọn họ Bạo Phong Thành đi không được, chỉ cần đi cho dù đi qua cũng không có mở cửa, hàng hóa tùy thân mang theo sẽ bị tịch thu, người còn có thể bị giam.
Mạnh Hàn vừa đi vừa phân phó:
– Thực tế phải truyền tin tức tới tai thương nhân các nơi, náo càng lớn càng tốt. Nếu như có người không tin thì dùng chúng ta làm ví dụ, nói lãnh chúa của Hoàng Sa Trấn cũng không ngoại lệ, những người khác càng không cần suy nghĩ nhiều.
Nghe Mạnh Hàn nói lời này Elyse cùng người chung quanh đều hai mặt nhìn nhau, lời đồn như vậy có hữu dụng không?
– Như thế nào, có phải hay không cảm thấy chỉ dùng miệng căn bản đối phó không được bon chúng, sợ không có tác dụng?
Mạnh Hàn nhìn thấy biểu hiện trên mặt Elyse các nàng thì biết rõ Elyse không hiểu nhiều về chuyện này cho lắm, khẽ cười cười:
– Yên tâm đi, chiếu theo ta nói mà làm. Chính ngươi cũng làm việc buôn bán, nếu như ngươi nghe nói Bạo Phong Thành là nơi như vậy, ngươi có đi hay không?
– Sẽ không!
Elyse lần này rất quyết đoán lắc đầu.
– Như vậy những người khác cũng không đi.
Mạnh Hàn cười nói tiếp tục suy đoán:
– Thời điểm tất cả thương nhân không đi thì ta thấy Bạo Phong Thành còn có khởi sắc gì. Người bình thường ăn uống bọn họ tự nhiên có thể giải quyết, những lão già quý tộc quen sống hưởng thụ, ta nói bọn họ đi nơi nào mua.
– Hắn có thể phái người đi ra ngoài mưa.
Elyse vào lúc này đã biến thành quản gia vô cùng khôn khéo, lập tức nghĩ ra biện pháp.
– Ta đây thuê một đám dong binh, chỉ cần những người này ra khỏi Bạo Phong Thành thì bất kể làm kinh hãi cũng tốt, thật sự cướp bóc cũng được, đem người bắt về cho ta.
Vừa đi vừa nói chuyện giống như hai người đang bàn chuyện bình thường với nhau, Mạnh Hàn nói ra phương pháp đối phó.
– Đánh không lại thì làm sao bây giờ?
Sắc mặt của Elyse biến hóa lần nữa, lần nữa hỏi một câu. Joy cùng Julie bên cạnh và vệ đội tụt lại phía sau và ở phía trước dẫn đường, chỉ chừa khoản trống cho Mạnh Hàn cùng Elyse tranh luận những vấn đề này.
– Đánh không lại bỏ chạy.
Mạnh Hàn nói chuyện không có chút tôn nghiêm của cường giả:
– Thương đội đi ra có bao nhiêu người? Bọn họ có khả năng đề phòng sâm nghiêm mọi lúc sao? Có ngàn ngày làm tặc, lại không có đạo lý ngàn ngày phòng tặc, cho dù nhất thời đánh không lại, đi theo đám người này quấy rối liên tục, bọn chúng có thể kiên trì bao lâu? Huống hồ bọn chúng mang theo hàng hóa kim tệ, so với tiền thuê của chúng ta nhiều hơn quá nhiều. Người vì tiền mà chết, sẽ có người động tới bọn họ.
– Đại nhân, nếu như thành chủ phái Đại Kiếm Sư đỉnh phong kia thì sao?
Bên cạnh Joy vẫn bất động thanh sắc, nhưng lại trực tiếp chọc vào một câu.