“[Tôi nghe ..]”
“[Cô có bận không? Tôi có việc muốn nói ..]”
“[Được.]”
Một tiếng sau, Diệp Trường Minh tới nhà đón Kiều Mịch Na tình cờ bị mẹ Kiều nhìn thấy vào nói lại với ba Kiều ..
“Ông à, có một chàng trai nào tới đón Mịch Na nhà mình đấy ..”
“Không phải Giang Vỹ à?”
“Không phải.”
Kiều Mịch Na ở trên xe Diệp Trường Minh mà lên tiếng ..
“Anh hẹn tôi có việc gì à?”
“Nghe nói cô nghỉ việc ở JW rồi?”
“Tin tức của anh cũng nhạy đấy. Phải thì đã sao?”
“Cãi nhau với Giang Vỹ à?”
Kiều Mịch Na im lặng thay cho câu trả lời, Diệp Trường Minh nói thêm ..
“Chẳng phải cô muốn biết Minh Khải và tôi có quan hệ gì sao? Tôi đưa cô đến một nơi.”
Diệp Trường Minh cứ thế đưa Kiều Mịch Na đi, còn Giang Vỹ một mình đến nhà ba mẹ Phó ..
“Hôm nay Mịch Na không đi cùng con à?”
“Cô ấy giận con rồi ạ.”
“Ay ya , con gái mà. Dỗ một chút là sẽ không sao thôi.”
Giang Vỹ mỉm cười nhẹ đến nhìn ảnh thờ Phó Minh Khải mà thầm nghĩ ..
“[Minh Khải, có phải là em vẫn còn sống đúng không? Vậy tại sao em lại không nhớ chuyện của chúng ta trước kia? ..]”
Trên khung ảnh thờ mãi mãi chỉ là một nụ cười của Phó Minh Khải ở đấy, phía Diệp Trường Minh cũng tới một ngôi nhà nhỏ được trang trí rất đẹp đẽ với tông màu xanh biển như đại đương khiến Kiều Mịch Na ngỡ ngàng ..
“Đây là ..?”
“Là nơi ở trước đây của tôi và Minh Khải .”
“Hả? [Mình ..trước đây từng anh ta .. không phải chứ?!]”
Cả hai cùng bước vào ngôi nhà vốn đã từng mang hơi ấm nhưng nay thật lạnh lẽo ..
“Mọi chuyện là như thế nào?”
“5 năm trước, Minh Khải vốn là người trong lòng của tôi và Giang Vỹ. Tuy cả hai chúng tôi đều từng tỏ tình với cậu ấy nhưng lúc đó cậu ấy chỉ một lòng với Ninh Chí Tuân, nên đã lựa chọn làm bạn tốt với nhau. Nhưng Ninh Chí Tuân lại là người hai lòng, ngoài mặt luôn đối xử tốt với cậu ấy nhưng bên trong lại quan hệ với Đặng Tú Lệ khiến cậu ấy tổn thương ..”
“[Ôi chuyện cẩu huyết gì đây? Hai người họ đều có tình cảm với mình sao?]”
“Tôi rất hối hận khi thời điểm cậu ấy cần ngưởi ở bên nhất thì tôi và Giang Vỹ lại không có mặt khiến cho bây giờ …”
Phó Minh Khải trong lòng vô cùng rối ren trước câu chuyện này nhưng cũng phải kiểm chứng lại ..
“Anh nói anh và Giang Vỹ đều có tình cảm với anh Khải, vậy anh và Giang Vỹ từng là bạn của nhau à?”
“Có thể nói là bạn cũng là địch..”
“Giang Vỹ từng đến tang lễ của anh tôi, nhưng tôi lại không thấy anh có mặt ..”
“Nhà có việc xử lý nên tôi đã không về kịp, sau đó tôi đã có đến nhà thăm hỏi ba mẹ cậu ấy rồi!”
Phó Minh Khải không biết nên xử lý mối quan hệ này như thế nào cho đúng đây, dù anh rất biết ơn tình cảm của cả hai nhưng bây giờ điều quan trọng nhất đối với anh là tìm được người đã hại mình, không phải việc yêu đương nữa.