La Kiều phẫn nộ, đây là một cách khi dễ người sao?
“Đánh nhau?” Động tác của Mạt Sâm ngừng lại, đứng bên cạnh nhìn La Kiều bị bắt nằm nghiêng trên mặt đất, cúi đầu, liếm liếm bên miệng La Kiều, nói: “Không, sao ta lại muốn cùng ngươi đánh nhau cơ chứ, ta đang theo đuổi ngươi a.”
Gì? !
La Kiều lập tức dựng thẳng lỗ tai, có phải thính giác của cậu có vấn đề không?
“Ngươi đang nói đùa?”
“Không có.” Mạt Sâm tựa hồ cảm thấy bộ dáng của La Kiều hiện giờ rất đáng yêu, lại tiếp tục liếp cậu, vừa liếm vừa nói: “Ta không thích nói đua.”
Theo đuổi cậu? Rõ ràng là đang đánh cậu! Hơn nữa còn là hai đánh một!
Kiệt Lạc giống như muốn nhào vô góp vui dùng móng vuốt vỗ vỗ chân sau La Kiều, cúi đầu ngửi ngửi, lại bị Mạt Sâm cảnh cáo trừng mắt một phát, lui ra sau nói: “Ngươi cũng là giống đực, không biết cách theo đuổi em gái sao?”
Kiệt Lạc nói tới em gái, La Kiều đột nhiên nhớ tới tình cảnh gặp Hi Đạt trước kia…
Ta #¥erwrtEW! La Kiều phẫn nộ chửi một lèo từ thô tục, sau đó dùng chân trước đẩy Mạt Sâm ra, vừa quát lớn: “Ta là giống đực!”
“Ta biết ngươi là giống đực.” Mạt Sâm không hề để ý La Kiều cự tuyệt, lại dứt khoát cho La Kiều một vuốt: “Vì thế, ta chỉ hướng ngươi cầu yêu, muốn cùng ngươi giao phối mà thôi.”
Cầu yêu, giao phối, lại còn mà thôi nữa? !
La Kiều thật sự phẫn nộ rồi, hai chân sau dùng sức đá Kiệt Lạc, chân trước hết đánh lại cào Mạt Sâm, lúc hai anh em đồng thời tránh nè thì xoay người bật dậy, hướng Mạt Sâm quát: “Chụp cái ông nội ngươi! Cầu yêu cái móng ngươi! Giao phối cái đầu ngươi! Ông đây không thích!”
La Kiều đột nhiên bùng nổ làm Mạt Sâm cùng Kiệt Lạc hoảng sợ, trước khi bọn họ hồi phục tinh thần, La Kiều đã hóa về hình người, quơ lấy hai tiểu liệp báo đồng dạng cũng bị dọa, vội vàng phóng vào trong bụi cỏ cao, trong nháy mắt chỉ để lại một cái bóng.
Cũng may cậu nhớ rõ bài học lần trước, không còn trần truồng mà chạy nữa.
Kiệt Lạc liếm khóe môi, hỏi: “Anh trai, không đuổi theo sao?”
“…”
“Nói ra thì đúng là em trai Hi Lạt, đủ cay độc, ta thích!”
“…”
“Đừng nhìn ta như vậy, chỉ đùa chút thôi không được sao?”
“…”
“Thật sự, ta thề! Ta chỉ thích báo em gái thôi!”
Mạt Sâm quay đầu, quên đi, lần này buông tha vậy, dù sao về sau vẫn còn cả đống cơ hội.
Kiệt Lạc thầm thở phào, quả nhiên, anh trai của nó, không lên tiếng thì thôi, nói một phát thì luôn làm người ta kinh hãi a.
La Kiều chạy một khoảng cách, thấy Mạt Sâm cùng Kiệt Lạc không đuổi theo thì dựa vào một gốc cây thở phì phò.
“Ba ba, không sao chứ?”
“Ừ, không có việc gì.”
La Kiều buông La Sâm cùng La Thụy, vỗ vỗ đầu hai tiểu liệp báo, vô cùng căm phẫn nguyền rủa: cái thế giới khốn khiếp này, gặp mèo điên rồi!
Ngay lúc La Kiều mang theo hai tiểu liệp báo một lần nữa rời đi, sư đàn Áo La Tư đang vây quanh hươu cao cổ vui sướng gặm cắn.
Con hươu cao cổ này đủ cho cả sư đàn ăn một tuần, tuy mùa khô bọn nó có thể đi săn trâu, nhưng so với những cái sừng nhọn và móng sắc, ai không nguyện ý bớt chút sức lực, hưởng thụ một bữa tiệc lớn miễn phí a?
Nhóm sư tử cái ăn no, đi tới gốc cây cách đó không xa nghỉ ngơi, uy sữa cho đám tiểu sư tử. Nhóm tiểu sư tử đã bắt đầu ăn thịt, nhưng ấu tể sư tử có thời kì bú sữa kéo dài tới sáu, bảy tháng, huống chi bọn nó cũng có sữa chung một đợi, lại còn cùng một sư đàn nên cũng không để ý bú sữa là con ai.
Đương nhiên, tiểu sư tử lớn hơn một chút luôn rất ngang ngược, nếu độ tuổi kém quá xa, những con nhỏ rất khó giành được sữa. Cũng may sư đàn Áo La Tư hiện giờ có tới hai phần ba sư tử cái có sữa, điều này làm tỷ lệ tiểu sư tử sống sót gia tăng rất nhiều. Từ khi tiến vào mùa khô tới nay, nhóm sư tử cái luôn cố hết sức làm mình cùng đám tiểu sư tử ăn no, tuy vẫn có tiểu sư tử chết đi, nhưng vẫn có mười ba con thành công sống đến giờ, điều này làm sự cố gắng của nhóm sư tử cái không uổng phí.
“Sa Na, Áo La Tư đâu?” La Sa vừa dùng cái đuôi chơi đùa với ấu tể, vừa hỏi.
“Đuổi theo linh cẩu rồi.”
Sa Na xoay người nằm trên cỏ, hai con tiểu sư tử một bú sữa một đang ngủ.
“Tìm Áo La Tư làm gì?” Đề Ny đi tới, nằm xuống cạnh La Sa: “Dù sao lúc đói bụng cũng tự chạy về thôi.”
“Cũng đúng.”
“Chết tiệt, đám kên kên lại tới nữa.”
“Không sao, Hoắc Na sẽ đuổi bọn nó đi.”
La Sa ngáp một cái, buồn ngủ.
Từ khi tân thủ lĩnh Nạp Bỉ bị Áo La Tư giết chết, cả đàn linh cẩu hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, những con linh cẩu cái có thế lực ngang nhau không ai chịu nhường ai, tộc đàn gặp phải nguy cơ sụp đổ.
Áo La Tư sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, một vòng giết chóc cùng xua đuổi mới lại bắt đầu.
