Tinh thần lực của Lâm Minh vô cùng cường đại, cường đại tới mức nhẹ nhõm xuyên qua tinh thần chi hải của hung thú, vì vậy có thể ở trong tinh thần chi hải của hung thú nhìn thấy tinh thần lạc ấn của võ giả.
Cũng nói đúng hơn, hung thú cao cấp này là khế ước thú của võ giả, là bị võ giả khống chế.
Có người âm thầm thao túng hung thú ẩn nấp vào trong rừng rậm này giết người.
Mà bây giờ nhìn phương hướng hung thú tiến tới, chỉ có thể là giết hắn hoặc là giết Tư Đồ Minh Nguyệt, rốt cuộc là giết ai? Lâm Minh kết hợp phong ba lời đồn lúc trước, hắn nhanh chóng đoán ra…
– Thì ra là có người muốn hại ta, là lo lắng phụ mẫu ta quá nuông chiều ta, mang tài nguyên trân quý của Chu Tước thần quốc cho ta, cuối cùng thậm chí là giao quyền lực cả thần quốc cho ta sao?
Nghĩ tới những chuyện này, trong nội tâm Lâm Minh cười lạnh, phụ mẫu hắn tự nhiên được uy vọng của hắn lưu lại lúc trước bảo hộ, không người nào có thể động tới bọn họ được.
Nhưng có người lợi dụng phụ mẫu của mình không hiểu công pháp vũ kỹ, cũng không hiểu quyền mưu, chậm rãi thao túng triều chính, ảnh hưởng quyết định phụ mẫu mình.
Thậm chí bọn họ có thể thông qua phương thức ẩn nấp đạt được quyền lực từ tay phụ mẫu Lâm Minh, tước quyền lực phụ mẫu hắn.
Hơn nữa dù sao phụ mẫu của hắn chỉ là phàm nhân, dù có được nhiều linh đan diệu dược ủng hộ, cũng chỉ sống được hai ngàn năm, đợi tới lúc phụ mẫu buông tay nhắm mắt, thần quốc mênh mông này rơi vào tay của ai?
Đây là vấn đề nghiêm trọng, liên quan tới lợi ích lớn như thế, tự nhiên là có người muốn phân một chén canh.
Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra suy nghĩ này, đầu hung thú cao cấp kia đã tới gần.
Tư Đồ Minh Nguyệt vốn đã đi mười bước, đột nhiên thân hình của nàng chấn động, tự nhiên quay người lại nhìn vào một hướng của rừng rậm, sau đó biến sắc.
– Ly Hỏa Ngô Công!Trong rừng rậm này xuất hiện hung thú cao cấp như thế?
Tư Đồ Minh Nguyệt hoa dung thất sắc, Ly Hỏa Ngô Công này có thể đánh chết cường giả Mệnh Vẫn Kỳ, mà Tư Đồ Minh Nguyệt mới mười mấy tuiooir mà thôi, còn chưa tới Tiên Thiên Kỳ, thực lực chênh lệch quá lớn, bản thân nàng căn bản chưa đủ nhét kẽ răng của Ly Hỏa Ngô Công.
– Ngu ngốc! Đứng đó chờ chết sao?
Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn thấy Lâm Minh còn ngây ngốc ở đó, lập tức giận dữ. Nàng đánh ra một cây roi dài, trực tiếp trói Lâm Minh lại, hai tay vung lên mang theo Lâm Minh cùng bay đi, hai người nhanh chóng chui vào bụi cỏ.
– Không muốn chết thì đừng nhúc nhích.
Tư Đồ Minh Nguyệt một tay đè Lâm Minh xuống, sợ tên ngốc này bạo lộ vị trí của bọn họ. Hơn nữa nàng suy đoán Lâm Minh căn bản không biết xảy ra cái gì, thậm chí Lâm Minh nhìn thấy Ly Hỏa Ngô Công còn không có nhận ra, loại chuyện này xảy ra trên người kẻ không học vấn không nghề nghiệp là bình thường, ngay cả chết cũng không biết chết như thế nào.
Nàng nhanh chóng dùng chân nguyên truyền âm cho Lâm Minh, sau đó cong ngón tay trái búng một cái, một viên đạn tín hiệu bay lên trời.
Đây là tín hiệu cầu cứu của đệ tử Lâm thị thư viện, dù sao lão sư phụ trách cứu viện có hạn, một khi xảy ra tình huống nguy hiểm, đệ tử có thể thông qua đạn tín hiệu cầu cứu.
Tư Đồ Minh Nguyệt không trông cậy mình có thể chạy thoát khỏi Ly Hỏa Ngô công, lại càng không mong tốc độ của mình nhanh hơn Ly Hỏa Ngô Công. Biện pháp duy nhất của nàng là nhanh chóng nấp đi, gửi hy vọng vào những lão sư chạy tới cứu viện hoặc là Ly Hỏa Ngô Công chỉ đi ngang qua đây, như vậy bọn họ có thể sống sót.
Nhưng mà thời điểm này đột nhiên nội tâm Tư Đồ Minh Nguyệt mát lạnh, nàng như rơi vào trong hầm băng.
Đạn tín hiệu nàng bắn lên trời vỡ vụn, sau đó tàn phiến đạn tín hiệu này bị hắc ám thôn phệ, trực tiếp tan thành mây khói.
– Chuyện này…
Toàn thân Tư Đồ Minh Nguyệt lạnh như băng, loại biến hóa này là có người ác ý dùng hắc ám ý cảnh làm ra, thôn phệ tất cả, chỉ có hắc ám ý cảnh mới có thể khiến đạn cứu viện tan biến không còn lại mảnh vỡ.
Đột nhiên nàng ý thức một chuyện đáng sợ, khả năng này làm cho nàng hít thở không thông.
Có người muốn giết nàng hoặc là Lâm Minh, hắn trà trộn vào trong đội ngũ đệ tử thí luyện của Lâm thị thư viện, lại âm thầm sai kiến Ly Hỏa Ngô Công tới giết nàng hoặc Lâm Minh, sau đó công bố ra ngoài là bọn họ chết trong thí luyện, như thế càng hợp với tình cảnh của thí luyện.
Người này vô cùng có khả năng là cao thủ của Lâm thị thư viện.
– Chúng ta chạy mau!
Tư Đồ Minh Nguyệt nhanh chóng nói ra, hiện tại tay của nàng đã đổ mồ hôi lạnh, nàng đã đoán được, mặc kệ mục tiêu là ai, kết quả sẽ là giết người diệt khẩu, hai người bọn họ đều phải chết.