Thượng Quan Hoàng khom người cung kính nói.
Anh lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: “Nhất định phải giải quyết ổn thoả chuyện này. Hôm nay có tôi trấn áp nhà họ Lý, sau khi tôi đi phải làm thế nào?”
Thượng Quan Hoàng gật đầu, sắc mặt lo âu.
Dương Thanh không thể ở lại Hoàng tộc Thượng Quan mãi được. Bây giờ nhà họ Lý đã lộ rõ tham vọng, sau khi anh đi chắc chăn sẽ còn ngóc đầu trở lại.
“Sợ là nhà họ Lý cũng sẽ không chịu dàn xếp ổn thoả. Dù sao cái chết của Lý Dương cũng là cái cớ tốt nhất để bọn họ đối phó chúng tôi”.
Thượng Quan Nhu đột nhiên lên tiếng.
Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng đồng loạt nhìn sang, cô ta lại nói tiếp: “Hiện giờ có thể xác định, cụ tổ nhà họ Lý còn sống, đương nhiên thực lực cũng đạt Siêu Phàm Cảnh, hơn nữa còn rất mạnh”.
“Không chỉ vậy, không biết nhà họ Lý dùng thủ đoạn gì có thể cưỡng chế tăng thực lực lên ít nhất một cảnh giới”.
“Hôm nay Lý Giang Hùng tự dẫn người tới đã không thèm nể mặt Hoàng tộc Thượng Quan.
Nếu không nhờ cậu Thanh ra tay, e là cụ tổ của bọn họ đã ra mặt”.
“Cháu nghĩ lúc này nhà họ Lý cũng đang bàn bạc cách đối phó. Có lẽ chẳng mấy chốc bọn họ sẽ lại ngóc đầu dậy”.
Nghe thấy thế, vẻ mặt Thượng Quan Hoàng càng thêm trầm trọng. Lão ta coi trọng Thượng Quan Nhu không chỉ vì thiên phú võ thuật của cô †a mà còn vì đầu óc thông minh tài trí.
Có một số điểm Thượng Quan Nhu vừa phân tích đến cả lão ta cũng không ý thức được.
“Thế cháu nghĩ nếu nhà họ Lý lại tới, chúng ta phải đối phó thế nào?” Thượng Quan Hoàng hỏi.
“Nếu đã xác định bọn họ sẽ ngóc đầu trở lại, tại sao chúng ta không chủ động tấn công †rước?”, Thượng Quan Nhu bình tĩnh hỏi ngược lại.
Nghe thấy Thượng Quan Nhu nói vậy, Thượng Quan Hoàng kinh ngạc hỏi: “Chủ động tấn công?”
Hoàng tộc Thượng Quan không giống nhà họ Lý. Lý Giang Hùng có thể dẫn cao thủ tới xin đấu võ với bọn họ, nhưng bọn họ lấy lý do gì tới nhà họ Lý?
Cũng không thể nói là Hoàng tộc Thượng Quan xin đấu võ với nhà họ Lý được.