Đột nhiên ông ta nghĩ tới, nếu cành cây này đâm về phía mình, mình có thể tránh được không?
“Còn mười giây nữa, không cút thì chết!”
Giọng nói như đến từ chín tầng mây, tựa tiếng sấm rền lại vang vọng cả bầu trời phía trên Hoàng phủ Thượng Quan.
Mặt Lý Giang Hùng sa sầm, lúc này ở lại không được, đi cũng không xong.
Ông ta vô thức nhìn ra cổng Hoàng phủ nhưng vẫn không thấy bóng dáng của người ông †a đang chờ mong.
“Hoàng tộc Thượng Quan, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!”
Lý Giang Hùng nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoàng, uy hiếp một câu rồi quay lưng rời đi.
Thoáng chốc, toàn bộ người nhà họ Lý đều không còn.
Người của Hoàng tộc Thượng Quan có cảm giác như vừa thoát chết. Vừa rồi Lý Giang Hùng dân người tới đấu võ rõ ràng là nhằm vào tính mạng của các cao thủ hàng đầu Hoàng tộc Thượng Quan.
Bây giờ bọn họ chỉ mất một cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ. Nhà họ Lý lại tốn thất một cao thủ có sức chiến đấu Thần Cảnh hậu kỳ.
Tính ra nhà họ Lý mới bị thiệt lớn.
Cùng lúc đó, Dương Thanh ở trong biệt thự cảm nhận được Lý Giang Hùng dẫn người đi mới thở phào một hơi.
“Khụ khụ..”
Anh bỗng ho khan vài tiếng, sắc mặt trắng bệch cười khổ: “Với tình trạng sức khoẻ hiện giờ, mình vẫn không thể chịu nổi sức mạnh của Siêu Phàm Tam Cảnh!”
Vừa rồi anh tự ép mình nổi giận để tăng sức chiến đấu lên mức cực hạn.
Lần này, thực lực của anh không chỉ tăng lên Siêu Phàm Tam Cảnh bình thường, mà gần băng Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Đương nhiên hậu quả chính là sau khi nổi giận anh suýt mất khống chế, may mà Lý Giang Hùng rời đi kịp thời, nếu không hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.
Hiện giờ, sau khi bước vào trạng thái cuồng bạo, thực lực của anh có thể ổn định ở Siêu Phàm Tam Cảnh.