Ông ta gầm thét rồi nhanh chóng lùi lại phía sau.
“Đi đâu!”
Diệp Thành bước ra nhanh chóng đuổi theo nhưng bị cao thủ của Thị Huyết Điện lao ra từ hai phía chặn đường.
Kẻ nào cản ta đều phải chết!
Diệp Thành cầm kiếm Xích Tiêu nhuốm máu từng bước tiến về phía trước, bất kỳ kẻ nào chặn đường hắn đều bị một kiếm của hắn chém chết, không ai có thể ngăn được kiếm của hắn, dù là cảnh giới Không Minh đỉnh phong cũng không thể, sự mạnh mẽ của hắn khiến người người sợ hãi.
Sợ rồi!
Cao thủ của Thị Huyết Điện sợ rồi, cánh tay cầm sát kiếm run lên, mấy chục cảnh giới Không Minh cộng thêm một cảnh giới Chuẩn Thiên đều bị Diệp Thành đẩy lùi về sau, không ai dám bước lên, bởi bước tới thì sẽ chết.
Giết! Giết cho ta!
Huyết Liêu không ngừng đẩy cao thủ Thị Huyết Điện ra chắn trước mặt mình, ông ta cũng sợ, Diệp Thành như sát thần khiến ông ta khiếp sợ.
Mệnh lệnh của điện chủ không thể không tuân theo.
Cao thủ của Thị Huyết Điện cắn răng xông tới, điên cuồng thi triển thần thông.
Phụt! Phụt! Phụt!
Diệp Thành liên tục bị thương, máu vàng bắn ra tung toé, rất chói mắt.
Nhưng bước chân của hắn vẫn không dừng lại, lấy thánh thể làm lá chắn, từng bước đi về phía trước, mỗi lần vung kiếm đều có một người bị chém đầu, mấy chục cảnh giới Không Minh đã hoá thành vong hồn dưới kiếm hắn chỉ trong vòng chưa đầy một phút.
Đến ông rồi!