Túy Tửu Ông ngậm miệng lại, người lảo đảo, có vẻ một chiêu mạnh mẽ vừa rồi cũng không phải dễ vận dụng đối với hắn.
Dương Khai thấy thế, gật đầu với Túy Tửu Ông, người chợt lóe liền biến mất.
Hắn vốn ở phía đông thành trì, lần này đi góc tây nam có hơi xa, nhưng Dương Khai thi triển bí thuật, có thể đến trong thời gian ngắn nhất.
Lóe lên mấy cái, Dương Khai mặc kệ tiêu hao nguyên lực, đã đến được góc tây nam.
Nhìn ra, ánh mắt Dương Khai co rụt!
Lúc này, trận pháp phòng ngự tường thành đã bị phá một lỗ lớn, ma khí cuồn cuộn như mèo ngửi được mùi cá chui qua lỗ thủng, có không ít ma vật ẩn nấp trong ma khí, vừa vào tường thành liền công kích võ giả gần đó.
Dưới đất đã có mấy chục thi thể, ma khí như rắn chui vào miệng mũi những thi thể này!
Ở trước lỗ thủng, một lão giả tóc trắng xóa đang vung một cây Ngọc Như Ý, những tia sáng bắn ra, hủy diệt những ma vật muốn lén qua cửa.
Trên người lão giả này tỏa ra khí tức cường giả Đạo Nguyên Cảnh! Nguyên lực trào ra, áo bào phần phật!
Ở trên tường thành, vô số võ giả đang ngăn cản ma khí cùng ma vật xâm lấn, hiện trường rối loạn!
Dương Khai vừa đến nơi, không nói một lời liền tế ra bí bảo trường kiếm cấp Đạo Nguyên hạ phẩm, điều động Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm Khí, trường kiếm vung lên kiếm hoa, đâm ra!
Vụt vụt vụt vụt…
Kiếm quang đủ màu từ trên cao đánh xuống, bao phủ một mảnh rộng lớn.
Ở trong phạm vi này, tất cả ma vật xâm nhập đều bị chém trúng, hoặc bị chém làm hai, hoặc bị trọng thương, điên cuồng gào thét.
Còn có kiếm khí quét về phía những thi thể còn nguyên dưới đất.
Bùm bùm bùm…
Kiếm khí tan đi, những thi thể nguyên lành nổ tung, toàn bộ đều hóa thành bụi phấn!
Vô số võ giả nhìn thấy cảnh này đều ngây ra, sau đó trợn mắt nhìn lên Dương Khai!
Dù sao trong những thi thể ngã xuống có người thân, bạn bè với họ, đều là đồng bọn cùng chiến đấu.
Không chống nổi bị ma vật giết chết thì cũng thôi, chết rồi cũng không được toàn thây, đáng hận nhất là bị người phe ta phá hủy thi thể, làm sao bọn họ chịu được?
– Không muốn có ma vật sinh ra, vậy hủy diệt tất cả thi thể! Ma khí này không đơn giản là ăn mòn người sống, ngay cả người vừa chết cũng sẽ không bỏ qua! Dương Khai thấy bọn họ hiểu lầm, vội quát một tiếng.
Nghe vậy, mới có người trở nên bình thường, nhưng vẫn có người còn hoài nghi.
Dù sao người chết không thể sống lại, dù cho ma khí thượng cổ huyền diệu vô cùng, nhưng làm sao khiến người chết sống lại nữa?
Nhưng hoài nghi này cũng không kéo dài, bởi vì một thi thể vốn đã chết nằm dưới đất lại chầm chậm bò dậy, toàn thân tràn ra ma khí, mở mắt ra không thấy tròng trắng, chỉ có một màu đen kịt.
– Đại nhân nói không sai, mau phá hủy thi thể còn lại! Có người vội hét lên.
Những người khác làm sao dám chần chờ, vội vàng hủy diệt những thi thể ở gần.
Ma nhân vừa đứng lên còn chưa kịp nhìn rõ thế giới, đã bị Dương Khai một kiếm chém đầu, ngã trở xuống.
Dương Khai quay người, lại một kiếm, hào quang bùng lên, kiếm khí tung hoành.
Vụt vụt…
Kiếm quang quét qua, lại có quá nửa ma vật bị bầm thây!
– Còn lại giao cho các ngươi! Dương Khai nói một tiếng, thản bay lên tới chỗ lão giả tóc trắng xóa.
Nguy cơ tường thành Tây Nam, xét đến cùng vẫn là chỗ trận pháp phòng ngự bị phá vỡ, chỉ cần chưa bịt lỗ thủng kia, sẽ không ngừng có ma khí ma vật xâm nhập.
Ở gần đó, đã có trận pháp sư đang ra sức tu sửa, nhưng xem ra vẫn còn cần chút thời gian.
Lỗ thủng này chỉ dựa vào một mình lão giả thì không thể phòng ngự, thỉnh thoảng có cá lọt lưới đi qua chảy vào thành trì, làm cho võ giả bên dưới rối loạn.
Hơn nữa nhìn lão giả, có vẻ không đủ sức nữa, không ngừng điều động uy năng bí bảo Ngọc Như Ý trên tay, làm hắn gánh áp lực rất lớn, sắc mặt tái nhợt.
– Lão tiên sinh, ta tới giúp ngươi! Dương Khai lóe lên đến cạnh lão giả, nói rồi vung lên trường kiếm, mũi kiếm bắn ra vô số kiếm quang bắn vào lỗ thủng.
Thoáng cái, ma khí cùng ma vật vây quanh lỗ thủng thương vong thảm thiết, buộc phải rút lui.
Lão giả thấy thế, sắc mặt mừng rỡ, vội nói:
– Tần mỗ cảm tạ tiểu huynh đệ!
Lão quả thật đã gần kiệt sức, một mình đứng ra ngăn cản, tiêu hao rất lớn, nếu như Dương Khai tới trễ một chút, chỉ sợ lão sẽ kiệt sức mà chết.
Nói rồi, lão lùi lại nửa bước, cho Dương Khai đi lên chống đỡ.
Dương Khai thấy thế, cũng không khách khí, thấy ma khí ma vật lại ngóc đầu trở lại, sắc mặt phát lạnh, vung tay chỉ tới trước.
Lực lượng không gian trào ra, lỗ đen xuất hiện ở chỗ lỗ thủng, lập tức bịt kín nó.
Bí thuật không gian, Trục Xuất!
Tất cả ma khí cùng ma vật chạy qua lỗ thủng lọt vào lỗ đen, nháy mắt bị nuốt sạch, không lọt được một chút.
Tuy rằng lỗ đen này chỉ duy trì không quá 10 nhịp thở đã vỡ tan, nhưng bí thuật quỷ dị vẫn làm cho ma vật còn lại hoảng sợ, nhất thời không có ma vật nào dám tiến lên nữa.