“Cậu có yêu cô ta không? Cậu yêu cô ta hơn Hứa Trúc Linh?”
“Tôi không biết, nhưng tôi biết rõ ràng một điều. Sau khi trải qua với Hứa Trúc Linh, tôi vân có khả năng bị một cô gái hấp dẫn và vấn rung động trước cô ấy. Tôi nghĩ, tôi yêu cô ấy, yêu bao nhiêu, tôi không biết. Nhưng tôi muốn nhìn nhận cô ấy một cách nghiêm túc và không muốn bỏ lỡ.
Đầu dây bên kia rơi vào kéo dài.
Diên mím môi, biết rằng những lời này đối với anh ấy quá tàn nhãn.
kia Halley đã mở miệng.
“Được, tốt lắm… Với lời nói của anh, cho dù tôi đã dồn hết tất cả, cũng sẽ vì anh mà thành toàn cho hôn sự này. Về với hắn, thái tử Chiêu Nhân, anh ta không thể so với anh em của minhI”
“Harley, cám ơn.” ; “Chúng ta còn biết ơn cái gì? Không sao, tôi ở đây rất bận, cúp máy trước!”
Harley nói đùa, với một giọng điệu thoải mái.
Anh ta vội vàng cúp điện thoại, thời điểm cúp điện thoại, tất cả ý cười khóe miệng trong phút chốc tan rã, cuối cùng chậm rãi tan vỡ.
Anh cầm điện thoại, dở khóc dở cười.
Có không cam lòng, lại…… Vui vẻ chịu đựng.
Không nghe không nghe, Vương Bát đọc kinh *Vương Bát: đồ con rùa ý chỉ một người nhát chết, không dám đương đầu với khó khăn, thích trốn tránh.
Diên ra ngoài, đi đến bãi đậu xe dưới †âng hầm, vừa ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy Cung Xuyên Minh Âm đang đứng bên ngoài.
Anh ta hung hăng nhíu mày.và bước về phía trước.
“Anh Diên.”
Cung Xuyên Minh Âm lên tiếng trước.
“Gì, có chuyện gì với vậy anh Cung Xuyên Minh Âm?”
“Trước khi đến kinh đô, tôi đã điều tra sự việc về vị hôn thê của mình, đã quấy rầy nhà họ Gố lâu như vậy, cũng kết giao được bằng hữu như anh, tôi vô cùng biết ơn mọi người đã chăm sóc cô ấy trong suốt thời gian dài.”