Rầm!
Sau tiếng động mạnh này, mặt đất rung chuyển, núi non ngả nghiêng, Quỷ Vương cái thế cũng xuất hiện mang theo sức chèn ép kinh người.
Haiz!
Sau tiếng thở dài, Đế Phạn rùng mình sau đó cũng hiện thân, đại quân của Thiên Điện xuất hiện đông như kiến.
Hôm nay đúng là náo nhiệt.
Giọng nói lãnh đạm vang khắp cửu tiêu, Phệ Hồn Vương cũng tới, ông ta bật cười, tiếng cười mang theo ma lực khiến người ta bàng hoàng kinh hãi.
Ông ta vừa đặt chân đến, một bóng hình khác xuất hiện giữa hư không, đây chính là Nam Minh Ngọc Thu khoác trên mình bộ chiến giáp.
Phía đông, biển huyết hải cuộn trào, một bóng hình vững chãi bước tới, phía sau người này xuất hiện dị tượng, đó là một cùng đất khô cằn màu máu, có thể trông thấy thây cốt chất thành núi, Huyết Vương đến rồi.
Huyết Vương hiện thân, Tiêu Thần cầm theo chiến vương kích cũng hiện thân, đại quân cửu thiên chiến cửu tông xuất hiện liền sau đó.
Rầm! Rầm!
Bầu hư không không hề yên bình, tiếng động rầm trời vang lên không ngớt.
Nhìn ra xa, đó là một nhánh đại quân U Minh xếp hàng ngay ngắn, người nào người nấy cầm thạch mâu, hoác áo giáp cổ xưa, trên vai còn có lớp bụi bám dày mà vĩnh viễn không bao giờ có thể thổi bay hết, thần thái của bọn họ đờ đẫn, đôi mắt trống không, cơ thể cững đơ, trông chẳng khác gì người chết vừa bị lôi từ mộ lôi lên.
U…U Minh Địa Phủ?
Tu sĩ tứ phương run rẩy, quan trọng là đại quân U Minh trông hết sức kinh dị.
U Minh Diêm La Vương và đội quân U Minh xuất hiện với vẻ mặt giống nhau, trông như người đã chết, cũng vì vầng trăng tròn sáng trong hiện ở phía đông nên trong ánh mắt bọn họ mới hiện lên thần quang.