Ông ta vừa dứt lời, người của Thị Huyết Điện lần lượt ra tay, tế gọi ra binh khí, đánh ra kiếm mang, đánh ra chưởng ấn, số lượng nhiều vô kể, mang theo uy lực công phá trấn áp về phía Diệp Thành.
Diệp Thành trầm lắng không nói gì, hắn cứ thế để cho thần thông rợp trời đánh về phía mình và không hề có thêm động tác dư thừa nào, cùng lắm chỉ là cái liếc mắt về phía sau, chân hắn bước trên biển huyết hải của Huyết Tôn sau đó cũng sát phạt tới đánh ra một đòn cái thế.
Cảnh tượng này khiến những kẻ tới xem trận chiến đầu đang rụt lại như con rùa chợt tái mặt, bọn họ nhìn mà run rẩy, đó là một loạt những đòn công kích từ đại quân tu sĩ, nếu là bọn họ thì chắc chắn chỉ còn nước bỏ mạng từ lâu rồi.
Diệp Thành chắc chắn sẽ chết.
Có người lên tiếng nói bằng giọng gượng gạo.
Lúc này, những đòn công kích rợp trời ở phía trước cũng chỉ cách Diệp Thành chừng ba tới năm trượng, đòn công kích của Huyết Tôn ở phía sau cũng chỉ cách hắn ba tới năm trượng, Diệp Thành bị mắc kẹt ở giữa, mặc dù hắn không bị đánh trúng nhưng luồng khí sát phạt khủng khiếp lại khiến thánh thể của hắn run lên.
Chết đi!
Lúc này, không chỉ Huyết Khung mà đến cả Huyết Tôn ở phía sau mặt mày đều vô cùng tôi độc.
Thế nhưng đúng lúc tất cả mọi người cho rằng Diệp Thành sắp bị đánh bại thì hắn lại cử động và bước ra.
Roẹt!
Hắn biến mất, bởi hắn đã dùng tới bí thuật Thúc Địa Thành Thốn.
Ngay sau đó, từng đòn công kích của đại quân Thị Huyết Điện và đòn công kích của Huyết Tôn không vì sự biến mất của Diệp Thành mà dừng lại.
Huyết Tôn sững người trong giây lát, mặt ông ta biến sắc. Diệp Thành biến mất khiến ông ta vừa xông lên cứ thế đụng trúng đòn công kích rợp trời, cả cơ thể bị nhấn chìm vào trong đó, cơ thể rắn rỏi lập tức chịu đớn đau.
Phụt! Phụt! Phụt!
Huyết Tôn gặp nạn, đại quân của Thị Huyết Điện cũng gặp nạn vì đòn công kích cái thế mà ông ta đánh ra nhằm vào Diệp Thành lại đánh trúng đại quân của Thị Huyết Điện.
Từng đám người của Thị Huyết Điện hoá thành huyết vụ ngay sau đòn công kích ập đến.
Đây…Đây…