Nhưng chuyện này đều là chuyện cơ mật của nhà họ Quách, không thể nào lộ ra ngoài, nhưng bây giờ Lý Bảo Phong lại biết.
Hiển nhiên nhà họ Lý đã biết rồi.
Nếu tin tức này truyền ra ngoài, sợ là cho dù nhà họ Lý không ra tay với nhà họ Quách, họ cũng sẽ bị những gia tộc khác nhằm vào.
Đến lúc đó, nhà họ Quách thật sự sẽ bị diệt vong.
“Bảo Phong, xem cháu nói kìa, chờ cháu cưới Sở Sở, chúng ta thành người một nhà rồi, sau này cũng không cần gọi ông là ông chủ Quách nữa, cứ gọi ông nội cùng Sở Sở là được”.
Quách Thăng vội vàng nói, sau đó còn nhắc thêm: “Bảo Phong, nếu ông nội cháu muốn cháu và Sở Sở thành hôn trước đại thọ tám mươi của ông ấy, như vậy cũng tốt, thời gian hôn lễ nhà cháu định đi, chọn được ngày thì thông báo với nhà ông là được”.
“Ha hai”
Lý Bảo Phong đắc ý cười lớn: “Được, nếu đã như vậy, đợi xác định thời gian xong cháu sẽ thông báo cho Sở Sở”.
Quách Sở Sở mặt đầy không cam lòng, nhưng cũng biết lúc này từ chối sẽ chỉ mang đến đại nạn cho nhà họ Quách.
Cho dù cô ta không đồng ý, nhà họ Quách cũng sẽ không cho phép.
“Ông nội, cháu còn có một việc muốn xin p ông Lý Bảo Phong bỗng nhiên lại nói.
“Cháu nói đi!”, Quách Thắng nói.
Lý Bảo Phong cười ha ha nhìn Quách Sở Sở, sau đó nói với Quách Thăng: “Là như vậy, hôm nay khi trở vê nhà họ Quách, Sở Sở có dẫn về một anh chàng trẻ tuổi. Cháu nghe người ta nói Sở Sở còn sắp xếp anh chàng kia ở trong phòng của cô ấy”.
“Dù sao Sở Sở cũng là vợ chưa cưới của cháu, nếu mấy chuyện như cô ấy mang người đàn ông trẻ tuổi khác về phòng mình truyền ra ngoài, như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của hai nhà chúng ta”.
“Cho nên cháu muốn nhờ ông Quách đồng ý giao gã trai trẻ kia cho cháu xử lý”.
Mỗi lần trở về nhà họ Quách, Quách Sở Sở sẽ tới báo cáo, nên Quách Thăng thật sự không biết chuyện Quách Sở Sở mang Dương Thanh trở về.
Lúc này nghe Lý Bảo Phong nói vậy, lão ta nhất thời thay đổi sắc mặt, nhìn về phía Quách Sở Sở, chất vấn: “Sở Sở, có chuyện này sao?”