Một lát sau, Ứng Thừa Ân thu hồi Truyền Âm Thạch, lộ ra vẻ áy náy với Hàn Diệc Dao, nói: – Gia tộc xảy ra chút ngoài ý muốn, tiểu huynh nhất thiết phải tự mình về xử lý! Diệc Dao, hay là ngươi theo ta trở về đi! .
– Pháp khí tuyệt thế đang ở trước mắt, Diệc Dao muốn thử thời vận, Ứng huynh đi không sao, Diệc Dao có năng lực tự vệ! Hàn Diệc Dao trong sáng nói.
Võ giả muốn đặt lên đỉnh phong, nhất định phải có chính kiến của mình, nhận định không thể buông tha, nếu không cứ dao động làm sao có thể dũng cảm tiến tới, đột phá cảnh giới khi tâm ma tầng tầng lớp lớp, đã sớm hỏng mất!
– Được rồi! Ứng Thừa Ân gật gật đầu, dịu dàng nói: – Diệc Dao cẩn thận một chút! .
– Diệc Dao sẽ! .
Ứng Thừa Ân lại áy náy cười, sau đó chân bắn ra, rồi đột nhiên phát lực, thân hình vừa mới bắn lên đã xuất hiện ở ngoài vài dặm, tốc độ thật nhanh!
Nếu Chu Hằng thấy một màn như vậy tất nhiên sẽ vô cùng kinh ngạc, bởi vì lúc này tốc độ Ứng Thừa Ân đã đạt đến trình độ hắn toàn lực thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, mà hắn chỉ có thể vận chuyển ngắn ngủi 10 phút mà thôi![CHARGE=3]Ứng Thừa Ân cao hơn hắn hai cái đại cảnh giới là đúng, nhưng Linh Hải Cảnh thông thường tuyệt đối không thể đạt tới tốc độ như vậy, nhất định là hắn tu luyện một môn thân pháp thượng thừa, lúc này mới có thể như thế!
Được trời cưng, Ứng Thừa Ân tuyệt không thiếu bất kỳ công pháp, võ kỹ, thân pháp cao minh!
Hàn Diệc Dao nhìn Ứng Thừa Ân rời đi, khe khẽ thở dài.
Nàng cũng không hài lòng hôn sự cùng Ứng Thừa Ân, ngược lại không phải nói Ứng Thừa Ân không xứng với nàng, mà là nàng có chút bí mật, tuyệt không muốn kết làm quyến lữ cùng bất luận kẻ nào, cũng không phải nhằm vào Ứng Thừa Ân.
Nhưng nàng không cãi được ý chí của gia tộc, bởi vậy lần này nàng phải đến tìm pháp khí tuyệt thế, nếu có thể nhận được cái pháp khí này nhận chủ, nàng có được tư cách nói Không đối với gia tộc !
Nàng tuyệt không gả cho bất kỳ nam nhân nào, vậy coi như là chết!
– Ngay tại trong vòng phương viên trăm dặm! Hàn Diệc Dao nói ở trong lòng. Nàng tuyệt đối tin tưởng trực giác Ứng Thừa Ân, người này được trời xanh cưng chiều, dù đang ngồi không nhúc nhích còn có bảo vật đưa tới cửa, nếu hắn khẳng định có bảo vật ở trong vòng phương viên trăm dặm vậy nhất định có!
Tuy nhiên, khoảng cách trăm dặm đối với cường giả Sơn Hà Cảnh mà nói tuy rằng không bao lâu có thể qua lại, nhưng phải tìm tòi một tấc đất vẫn là một cái khu vực cực kỳ lớn, cũng không phải có thể hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn.
Từ từ sẽ đến!
…
Sau khi Chu Hằng rời khỏi Triệu Hàn Vũ, vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp một chuyến, đưa một quả Cửu Nguyệt Phong Quả cho Tiêu Họa Thủy, về phần một quả khác hắn phải lưu cho phụ thân, Lan Phi? Nhìn đã thấy phiền!
Lan Phi nào dám tức giận, chỉ có thể dùng ánh mắt tràn ngập hâm mộ nhìn Tiêu Họa Thủy, sau đó thầm mắng thổ phỉ nặng bên này nhẹ bên kia.
Tiêu Họa Thủy đã sớm đạt tới Sơ Phân tam trọng thiên đỉnh phong, chỉ là thiếu thiên địa lĩnh ngộ mới chậm chạp không đột phá. Nếu dựa vào nàng tự thân cố gắng, nàng có thể cần một vài trăm năm mới có thể đột phá, hoặc là thẳng đến hồng nhan lão thệ cũng vẫn như cũ dừng lại ở Sơ Phân Cảnh.
Hiện tại có Cửu Nguyệt Phong Quả, nàng đột phá có khả năng gia tăng rồi một mảng lớn!
Ích Địa cùng Sơ Phân, đây là bất đồng hoàn toàn!
Trước không nói chiến lực chênh lệch, chỉ là Ích Địa Cảnh có thể có thêm thọ nguyên 300 năm cũng đủ để cho bất luận kẻ nào không tiếc giá phải trả theo đuổi !
Đầm lầy Dã Hỏa lớn đến thái quá, tìm loạn căn bản không có tiền đồ!
Chu Hằng nghĩ nghĩ, bắt đầu dẫn động hắc kiếm trong đan điền, muốn tìm bảo, đương nhiên phải dựa vào Nhân sĩ chuyên nghiệp!
Hắc kiếm xa cách, tính tình thanh thần kiếm này quá lớn, không chút giác ngộ thái độ pháp khí nào. Chu Hằng kiên trì bền bỉ, hắn và hắc kiếm trước kia hao mười năm, hiện tại chút thời gian này coi là cái gì?
Hắn không ngừng mà gây ý chí của mình, cuối cùng, hắc kiếm rốt cục run lên, sau khi động chuyển chỉ hướng một vị trí.
Xuất phát!
Chu Hằng lập tức triển khai thân hình, vù vù vù, hắn nhanh như lưu quang thạch hỏa, vẻn vẹn chỉ sau nửa giờ hắn đi tới trước một cái hồ nước, hồ này không lớn, giữa hồ có một tòa tiểu đảo, trên đảo có một núi nhỏ.
Hắn đạp sóng mà đi, đi tới trên đảo, vòng quanh núi nhỏ được một vòng, lại cũng không phát hiện có sơn động linh tinh, chỉ là một hòn đảo tầm thường.
Tuy nhiên, hắc kiếm chỉ là vị trí này.
Chu Hằng nhìn về phía mặt nước đen nhánh bẩn thỉu, trong lòng vừa động, có phải dưới nước có huyền diệu hay không?
Hắn hít vào một hơi, phát động huyết mạch thanh long, cả người lập tức có một đạo nước sạch vây quanh, hắn đạp bước vào hồ, nước dơ lập tức đẩy ra bốn phía, dường như trên người có một đạo cái chắn vô hình.
Đầm lầy Dã Hỏa chính là một nơi kịch độc, hồ nước này tự nhiên có độc, chẳng những mùi khó ngửi, còn có tính hủ thực cường đại, không ngừng ăn mòn cái chắn Chu Hằng bày ra. Tuy nhiên linh lực Chu Hằng kéo dài, sinh sôi không thôi, dễ dàng có thể bổ sung tiêu hao. như vậy
Nơi này thị lực không nhìn ra, ngay cả thần thức đều bị hạn chế cực lớn, Chu Hằng đạp sóng mà đi, vòng quanh tiểu đảo một vòng, rốt cục có phát hiện, đi vào một cái hang động dưới nước.
Môi trường đen như mực cũng không thể ảnh hưởng hắn mảy may, thần thức của hắn đủ để Xem hết thảy. Huyệt động này hướng về phía trước, sau khi bơi không lâu, Chu Hằng nổi lên mặt nước, đi lại trong huyệt trên mặt đất.
Địa huyệt đầu tiên là dọc theo một đoạn hướng về phía trước, nhưng rất nhanh chỉ xéo xuống phía dưới, lần này đã không có nước dơ, môi trường tốt hơn nhiều.
Mấy phút sau, Chu Hằng dừng ở trước một tòa cửa đá.
Hắn lập tức nhíu mày lại, thầm nghĩ phương diện này có bảo vật, nhưng tuyệt không thể nào là món pháp khí tuyệt thế theo như đồn đãi xé hư không bay đi, bởi vì hắn cũng không nhận ra pháp khí còn có thể mở ra cửa đá!
Tuy nhiên nếu đến đây, vậy đi vào tìm tòi, dù sao có thể làm cho hắc kiếm phản ứng cũng nhất định không đơn giản.
Hắn bắt đầu nghiên cứu phá mở cửa đá như thế nào, nhưng còn chưa làm đã đột nhiên xoay người, chỉ thấy một nữ nhân áo trắng đang dịu dàng đi tới, thời điểm nhìn thấy Chu Hằng, nàng cũng không lộ ra cái ngạc nhiên gì, dường như sớm biết Chu Hằng đang ở phía trước nàng.
Áo trắng nữ nhìn chằm chằm Chu Hằng một hồi, lạnh nhạt nói: – Thúc thủ chịu trói, ta sẽ không đả thương ngươi, sau khi lấy bảo vật tự nhiên thả ngươi rời đi! .
Đúng là Hàn Diệc Dao!
– – – – – – – – – – oOo- – – – – – – – – –
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 206: Ứng Thừa Ân, Hàn Diệc Dao