Chú Hề Tử Thần đã dập tắt khát vọng này.
Mọi người dần dần tỉnh táo lại.
Mười phút sau khi Chú Hề Tử Thần biến mất, ảnh hưởng của việc này mới dần dần bộc phát.
Sự xuất hiện của Chú Hề Tử Thần gây ra một cuộc chấn động không hề kém cạnh gì so với trò chơi Người Bất Tử, thậm chí chỉ có hơn chứ không có kém.
Vì nó đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của con người, gây xung đột tới trật tự xã hội bình thường của con người.
Ngay cả loại máy móc lạnh lùng không chút tình cảm như quang não cũng phải nghe theo mệnh lệnh của hắn ta.
Mà đây không phải chỉ là một quang não nào đó… Mà là quang não của toàn thế giới.
Quang não là máy móc lạnh lùng, sẽ không bị mê hoặc bởi bất kỳ thuật pháp nào, vậy mà Chú Hề Tử Thần lại làm được.
Vậy, hắn ta còn có thể thao túng được gì nữa?
Vũ khí chiến tranh?
Nếu cứ thuận theo dòng suy nghĩ này để nghĩ tiếp thì ai cũng sẽ phát hiện đây là một chuyện vô cùng kinh khủng.
Tất cả các nước đều loạn cả lên.
– ——
Hoàng cung Thánh quốc.
Hai thị vệ cung đình và hai giáo sĩ nhanh chóng vào trong.
Quốc vương Thánh Quốc, Giáo hoàng Thánh giáo cùng với toàn bộ đám văn võ đại thần đều nhìn sang.
“Bẩm báo.”
“Nói.”
“Không có phát hiện bất kỳ dấu vết bị người ta thao túng nào, các quốc gia khác cũng xuất hiện tình huống tương tự.”
“Thật sự không phải là hành vi của con người sao? Nó cứ thế khống chế quang não của tất cả mọi người à?” Giáo hoàng nhẹ giọng hỏi.
“Không ai có thể đồng thời thao túng toàn bộ quang não trên thế giới. Trên đời này không ai có thể làm đến bước này.” Đại thần phòng vệ nói.
“Các quốc gia khác thì sao?” Giáo hoàng hỏi.
“Hoàng đế của Đế quốc Phục Hi đã đập bể món đồ sứ yêu thích, hạ lệnh điều tra rõ nhưng tất cả mọi người đều bó tay. Tổng thống và đại diện Cửu phủ của Liên bang Tự Do cũng đang họp lại với nhau. Bọn họ rất hiếm khi gác hiềm khích sang một bên để tập hợp như vậy, nhưng theo tình hình chúng ta được biết thì họ cũng không thảo luận ra được gì.”
“Vậy trò chơi Người Bất Tử trước kia thì sao?”
“Tình hình cũng giống như vậy. Không thấy có để lại bất kỳ dấu vết nào.”
“Quán quân của trò chơi Người Bất Tử bị Chú Hề Tử Thần xử lý bằng một cách thức mà chúng ta không thể nào hiểu được, nhưng không ai tìm thấy được bọn chúng.”
Giáo hoàng im lặng một lát, đột nhiên hỏi: “Đã tìm ra cách điều chế thuốc Thiên Tuyển Thức Tỉnh chưa?”
“Vẫn chỉ tìm được một nửa.”
Giáo hoàng thất vọng lắc đầu đi thẳng rời khỏi phòng nghị sự, ra khỏi hoàng cung trước mặt mọi người.
Bà ta hành động khác thường như vậy khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, nhưng lại không có ai dám chỉ trích bà thất lễ.
Giáo hoàng không thèm để ý đến bất kỳ ai, một mình lên xe ngựa, mặc cho mười con ngựa trắng kéo chiếc xe băng qua quảng trường lớn có đài phun nước phía trước hoàng cung, chạy nhanh về phía Giáo đường ở hướng đông.
Trong xe ngựa, Giáo hoàng nhìn chằm chằm cảnh vật lao vun vút ngoài cửa sổ, không hề mở miệng. Cho đến khi xe ngựa dừng trước cửa Giáo đường, bà mới thầm thở dài, thấp giọng lẩm bẩm: “Quá nhanh. Ngay cả tinh cầu này… cũng không an toàn sao?”
– ——-
Phi thuyền Thần Điện.
Một cây quyền trượng màu đỏ bị vứt xuống đất, phát ra một âm thanh trầm nặng.
“Đây là đồ tốt.” Trương Anh Hào nhặt quyền trượng lên, thử nắm chặt trong tay.
“Vậy thì giấu đi trước đã, giờ cả thế giới đều đã nhìn thấy món đồ chơi này rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
[Chất liệu của quyền trượng này không giống với tất cả các loại vật chất mà tôi biết, tôi cần nắm được tư liệu thông tin của nó.] Nữ thần Công Chính nói.“Lấy đi.” Trương Anh Hào nói rồi đặt lại quyền trượng xuống đất.
Một cánh tay máy vươn ra, nắm chặt lấy quyền trượng rồi chui vào lòng đất.
[Thưa ngài, chuyện lần này tôi đã vi phạm tổng cộng mười lăm quy định mà nhân loại đã thiết lập cho tôi.] Nữ thần Công Chính nói.“Nhưng hành động của cô đã hù dọa được nhân loại, khiến họ không dám lấy thân mình ra thử nữa.” Cố Thanh Sơn không tranh cãi, chỉ nhẹ nhàng giải thích.