Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào?
Hảo một cái tên, nghe tựa hồ rất bá khí.
Tần Quân âm thầm nghĩ tới, cũng hỏi thăm hoàng bào này lai lịch ra sao, hệ thống liền trả lời nói: “Đây là hoàng bào của Ngọc Đế, Hậu Thiên Linh Bảo, sau khi mặc vào tự mang vô thượng hoàng uy, bất quá túc chủ đến Hóa Hư Cảnh về sau mới có tư cách mặc nó.”
Ngọc Đế Hoàng Bào!
Tần Quân nhãn tình lập tức sáng lên, quả nhiên hệ thống xuất phẩm, tuyệt không phải tầm thường a!
Chỉ bất quá nhất định phải là Hóa Hư Cảnh mới có thể mặc vào, cái này khiến Tần Quân cảm giác rất đau đớn.
“Đúng rồi, Hậu Thiên Linh Bảo là có ý gì?” Tần Quân hiếu kỳ ở trong lòng hỏi.
“Phía trên Pháp Khí chính là Pháp Bảo, Pháp Bảo phẩm giai từ thấp đến cao chia làm Hậu Thiên Pháp Bảo, Tiên Thiên Pháp Bảo, Hậu Thiên Linh Bảo, Tiên Thiên Linh Bảo, Hậu Thiên Chí Bảo, Tiên Thiên Chí Bảo.
Giản lược là Pháp Bảo, Linh Bảo, Chí Bảo, mỗi một giai chia làm hậu thiên cùng tiên thiên, bên trong mỗi một cái Linh Bảo đều có Khí Linh tồn tại.”
Tần Quân lập tức bừng tỉnh, ra là như thế.
Ầm ầm ——
Đúng lúc này, toàn bộ Hoàng Cung Phong bắt đầu kịch liệt dao động, tựa như có cường giả đột kích, liền ngay cả Thành Khu trong vòng phương viên trăm dặm cũng bị ảnh hưởng đến, cái này khiến bách tính cùng các tu sĩ vừa bình tĩnh trở lại lần nữa sợ hãi.
“Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ lại có cường địch?”
“Chẳng lẽ là Tần Quân bọn người lại giở trò quỷ?”
“Thiên sát đó, đến cùng có hết hay không a!”
“Ai đến diệt Tần Quân tôn yêu nghiệt này a!”
“Ta đại hoàng triều không có ai sao?”
Các loại tiếng nghị luận liên tiếp vang lên, các phương thế lực các đại cường giả cũng là bi thương trong lòng, bọn hắn có thể làm được gì?
Bọn hắn cũng rất tuyệt vọng a!
Ngoại trừ Ngạo Vô Kiếm bên ngoài ra, không còn ai dám tới gần Hoàng Cung Phong, sợ bị Hồng Hài Nhi một thương đâm chết.
Oanh một tiếng nổ vang trời, dưới Hoàng Cung Phong bỗng nhiên bay ra một bóng người nhỏ bé, rõ ràng là Hồng Hài Nhi, hắn một tay nắm lấy một cái Hoàng Kim La Bàn cự đại, đường kính chừng mười mét, cùng nó so sánh, Hồng Hài Nhi nhỏ đến thương cảm.
Hoàng Kim La Bàn tản ra kim quang chướng mắt, rõ ràng bất phàm.
Tần Quân thấy hai mắt lập tức tỏa sáng, Ngạo Vô Kiếm thì đau lòng đến cực hạn, không thể thở nổi.
“Khí Vận Pháp Bảo!” Thái Bạch Kim Tinh thì thào một câu, để đám người càng thêm hiếu kỳ.
Tần Quân thì đang nghĩ, nguyên lai chỉ là Pháp Bảo, còn không bằng Cửu Long Chí Tôn Hoàng Bào đây.
Pháp Bảo phía trên chính là Linh Bảo, Linh Bảo phía trên là Chí Bảo, hắn đã ghi nhớ trong lòng.
Hoàng Kim La Bàn rời tách, thiên địa biến sắc, lôi vân cuồn cuộn ép thành mà đến, sấm sét vang dội, cuồng phong tứ ngược, tựa như mạt thế đột kích, để vô số người trong lòng dâng lên bất an.
“Điện hạ! Cái La Bàn này chơi vui, lại có chút phỏng tay.”
Hồng Hài Nhi đi đến không trung trước mặt Tần Quân bọn người cười nói, Hoàng Kim La Bàn đường kính đạt tới mười mét che khuất đỉnh đầu của mọi người.
Chỉ là phỏng tay?
Ngạo Vô Kiếm cảm giác trong lòng như trúng một tiễn, nên biết hắn trước kia được Lạc Hoàng dẫn đi gặp qua vật này, hắn ngay cả phương viên mười trượng cũng không dám tới gần, mà đối với Hồng Hài Nhi tới nói chỉ là phỏng tay.
“Có thể hay không thu nhỏ lại?” Tần Quân nhìn lấy cự đại Hoàng Kim La Bàn vô cớ đau đầu mà hỏi.
“Đương nhiên có thể, điện hạ chỉ cần nhỏ một giọt tinh huyết lên liền tốt.” Thái Bạch Kim Tinh vuốt râu cười nói: “Lạc Hoàng đã chết, vật này tương đương với vô chủ chi vật.”
Tần Quân ưa thích lông mày, vừa định cắn nát ngón tay, lúc này, chân trời bỗng nhiên truyền đến một cỗ uy áp khiếp người.
“Minh —— “
Một đạo âm thanh tê minh truyền đến, Tần Quân bọn người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ cuối chân trời bay tới một đầu cự đại hỏa điểu, che khuất bầu trời, rung động lòng người.
Thần Thú Chu Tước!
Tần Quân không khỏi khiêu mi, Chu Tước cuối cùng cũng tới, hắn còn buồn bực Chu Tước làm sao vẫn một mực không có xuất hiện.
Hắn không có chú ý tới sau lưng Bạch Mãnh Hổ nhìn qua Chu Tước trên mặt lộ ra mồ hôi lạnh, thân thể thậm chí không khỏi run rẩy lên, rất là dị thường.
“Oa! Một đầu chim thật lớn a!”
Hồng Hài Nhi nhãn tình lập tức sáng lên, phảng phất như thấy đồ chơi gì đó chơi rất vui, để Ngạo Vô Kiếm sắc mặt kịch biến, vội vàng khuyên nhủ nói: “Tuyệt đối không thể, Chu Tước chính là Bảo Hộ Thần Thú của Nam Trác hoàng triều chúng ta, các ngươi không nên thương tổn nó!”
Có lẽ trước kia Ngạo Vô Kiếm còn cho rằng Chu Tước là vô địch, thế nhưng Hồng Hài Nhi bây giờ mới là tồn tại vô địch trong lòng của hắn.