– Chúng ta là đệ tử hạch tâm, đây là lệnh bài thân phận của ta!
Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng tiện tay ném lệnh bài thân phận tới.
– Đệ tử hạch tâm, sao ta chưa từng thấy qua? Có hiểu quy củ hay không…
Vị chấp pháp đệ tử này tiếp nhận lệnh bài thân phận, bàn tay xoa xoa, đang định làm khó thì đột nhiên hai mắt nhìn thấy tên trên lệnh bài, lời nói tới cổ họng đã bị nuốt lại. Toàn thân hắn run rẩy một hồi:
– Hóa ra là Nhiếp Vân sư huynh, Nhiếp Đồng sư huynh… Mau mời vào! Là ta có mắt không tròng, không nhận ra nhị vị sư huynh đến. Mong nhị vị sư huynh chớ trách, mau mời vào…
– Ách…
Nhìn thấy nét mặt của hắn, hai người nhìn nhau cười cười. Vốn hắn đang cho rằng đối phương sẽ làm khó cho nên cũng đã chuẩn bị xong hết các thứ. Không nghĩ tới tên tuổi của bọn hắn lại vang dội như thế, đối phương chỉ vừa mới nhìn thấy đã bị dọa thành như vậy.
Ngẫm lại cũng đúng, tuy rằng ở nơi nào có người thì sẽ có chuyện, quy củ. Nhưng mà thực lực mới là quan trọng nhất nhất, không có thực lực, nhất định sẽ bị đối phương làm khó, mà có thực lực. Thứ chờ đợi bọn họ chỉ là khiêm tốn và cung kính.
– Khách khí rồi!
Đối phương cung kính như vậy, hai người cũng không cần phải khách khí mà cười nhạt một tiếng. Sau đó lập tức theo sát sau lưng vị chấp pháp đệ tử này, đi vào đến Tàng Thư phong.
Tàng Thư phong cực cao, từ bậc thang dưới chân núi chậm rãi đi lên phía trên. Muốn đọc thư tịch ở nơi này thì nhất định phải leo thang lầu, từng bước một leo lên trên, không cho phép phi hành, hai người cũng không nóng nảy mà từng bước một đi lên trên.
– Ngươi bận việc gì thì cứ làm, không cần đi cùng chúng ta…
Thấy vị chấp pháp đệ tử này lại nhắm mắt theo đuôi cùng, Nhiếp Vân nói.
– Ta không vội. Có thể đi theo sau lưng hai vị sư huynh là vinh dự của ta a.
Vị đệ tử này dùng vẻ mặt cung kính nói.
Thấy đối phương có loại thái độ này, Nhiếp Vân cũng không cự tuyệt, hắn nói:
– Vừa vặn huynh đệ hai chúng ta là lần đầu tiên tới Tàng Thư các, đối với nơi này cũng không hiểu rõ lắm. Ngươi giới thiệu cho chúng ta một chút đi!
– Được!
Vị đệ tử này thấy hắn không đuổi đi, mà còn muốn nghe mình giới thiệu, hắn lập tức mừng rỡ, vội nói:
– Cho dù Tàng Thư phong chỉ là một sơn phong, thế nhưng trong đó lại ẩn chứa chín tiểu thế giới!
– Chín tiểu thế giới?
– Những thế giới tiểu thế giới này nghe nói là trước đó lão tổ đi du lịch Hỗn Độn du lịch phát hiện ra. Sau đó lão tổ thu lại, đặt ở nơi này, mỗi một thế giới đều ẩn chứa vô số mật tàng, từ cấp một đến cấp chín, tất cả đều không giống nhau, để cho đệ tử trưởng lão thực lực khác biệt quan sát!
Vị đệ tử này vội nói.
– Thu tiểu thế giới, đặt ở trong sơn phong?
Nhiếp Vân líu lưỡi.
Những tiểu thế giới mà đối phương nói cũng không phải là trận pháp không gian, mà là thế giới chân thật có được thiên đạo, chỉ sợ có một ít thế giới còn cường đại hơn Thiên Địa Lục Đạo, thế giới lớn như thế lại bị tiện tay thu, đặt vào sơn phong, muốn làm được như vậy cần phải có thực lực thế nào chứ?
– Từ cấp một tới cấp chín, muốn tiến vào trong đó có yêu cầu gì? Trong đó có thư tịch gì?
Trong lòng cảm khái, Nhiếp Vân hỏi tiếp.
– Thư tịch mỗi một cấp đều không giống nhau, giống như đẳng cấp của tu luyện giả vậy. Tiến hành theo chất lượng, cấp một chỉ là một ít thứ thường dùng nhất, công pháp, võ kỹ đơn giản nhất. Cấp thứ hai công pháp bí tịch bên trong có tác dụng đối với đệ tử ngoại môn. Cấp thứ ba đối với đệ tử nội môn có tác dụng, cứ như vậy mà tính toán! Đệ tử mới nhập môn và hạch tâm chỉ có thể vào từ cấp một tới cấp tứ tư. Đệ tử hạch tâm thất thập nhị phong có thể tiến vào ngũ cấp, như hai vị sư huynh, bài danh thi đấu có thể đạt được top năm thì hoàn toàn có thể tiến vào cấp thứ sáu!