Mỗi một luồng quang mang ở trong hư không đều biến thành từng đầu thần thú, lân giáp uốn lượn, mang theo ý chí xa xưa, thương cổ, ngang dương gầm thét, tịch quyển hướng hồng bào Thánh tướng kia.
Những thần thú cùng với huyễn tượng này đều là mộng cảnh diễn hóa, nhưng mà lại là chân thực như thế, bọn họ thật có lực lượng của Thiên Tôn cùng thực lực của thần thú.
Hiện thực tức mộng cảnh, mộng cảnh tức hiện thực/
Ở trong cái lực trường của Thần Mộng không gian này, Thần Mộng Thiên Tôn quan tưởng ra hết thảy đồ vật đều có thể hóa thành hiện thực!
Ở một phương nhân tộc, tất cả võ giả bao gồm Lâm Minh đều là mở to hai mắt nhìn, bọn họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Thần Mộng Thiên Tôn xuất thủ! Nhân tộc đã sớm đồn đãi uy danh của Thần Mộng, nhưng mà Thần Mộng đến tột cùng mạnh bao nhiêu, bọn họ cũng không biết.
Hôm nay rốt cuộc có thể nhìn thấy!
– Huyễn tượng công kích sao?
Thánh tộc Thánh tướng cười lạnh một tiếng, song mục kim sắc kia của hắn phát ra kim sắc quang trụ đâm thủng hết thảy, ức vạn kim sắc phù văn đụng vào cái thế giới này, song trong nháy mắt lại hoàn toàn bị thế giới bí lực bàng bạc đánh nát.
Kim sắc đồng nhân của hắn vốn là có thể nhìn thấu hết thảy, trong cái thế giới này lại cái gì cũng nhìn không thấu, ánh mắt của hắn bị Thần Mộng phân thân, còn có thần thú huyễn tượng toàn bộ nuốt sống!
Một sát na này Thánh tộc hồng bào Thánh tướng sắc mặt đại biến.
– Đây… Làm sao có thể? Chẳng lẽ trong không gian này, toàn bộ thế giới lực là thật, mà cũng không phải là huyễn tượng?
Trong nháy mắt, cả người hồng bào Thánh tướng nổi lên một tầng da gà, lấy ý niệm huyễn hóa ra thế giới chân thật, điều này sao có thể?
– Oanh!
Một đầu long hình thần thú lúc này đã tịch quyển đến trên người hồng bào Thánh tướng, lợi trảo chỉ là nhẹ nhàng lướt qua, liền dễ dàng xé rách hư không, mang theo tử vong toàn phong.
Hồng bào Thánh tướng ngửa mặt lên trời lệ khiếu, quyền như ngôi sao, mang theo khí thế đánh nát thiên địa, một hơi đánh ra vô số quyền ảnh, cùng những thần thú kia chém giết ở chung một chỗ!
Một quyền hắn hạ xuống chắc chắn sẽ có một đầu thần thú bị trọng thương, thậm chí tan nát.
Những thần thú này so sánh với hạ vị Thiên Tôn còn hơi yếu một chút, nhưng nhục thân của bọn chúng lại vô cùng cường đại, mỗi khi đánh nát một đầu thần thú, hồng bào Thánh tướng đều sẽ bị thần thú đụng đến khí huyết trầm phù!
Hơn nữa hắn rất nhanh liền phát hiện những thần thú bị hắn oanh tán này lại có thể trọng tổ lại, liên miên bất tuyệt!
Hồng bào Thánh tướng đã tiêu hao không nhỏ, mặt đỏ tim đập nhanh, mà lúc này Thần Mộng Thiên Tôn lăng không huyền phù ở trong Thần Mộng không gian lại không nhúc nhích một chút nào, đôi mắt đẹp của nàng hơi nhắm lại, thân thể bao phủ ở trong vô thượng huyền khí thánh khiết mông lung, khí định thần nhàn.
Thần Mộng Thiên Tôn căn bản cũng không có tiêu hao nửa điểm, thậm chí thật giống như tràng chiến đấu này không liên quan tới nàng, từ đầu tới cuối giống như không phải là nàng xuất thủ.
– Đây là thế giới thuộc về nàng, là chủ chiến trường của nàng… Không phá được cái thế giới này, nàng có lực lượng cuồn cuộn không dứt, ta nhất định sẽ bại!
Nội tâm hồng bào Thánh tướng chấn động, hiểu ra căn bản huyền bí của thế giới này một chút.
Đem hết thảy mộng cảnh hóa thành thực tế, đây chính là Thần Mộng không gian, cũng là năng lực của Thần Mộng!
Chỉ cần ở trong không gian Thần Mộng, Thần Mộng đã đứng ở thế bất bại!
– Ngươi nghĩ không sai…
Thần Mộng Thiên Tôn đột nhiên mở miệng, nàng cư nhiên xem thấy suy nghĩ trong lòng của hồng bào Thánh tướng, trong ngữ khí lạnh lẽo có một tia sát ý nồng đậm nghiêm nghị.
Trong lòng hồng bào Thánh tướng kia rùng mình, làm sao có thể?
Đều là đỉnh cấp Thiên Tôn, Thần Mộng làm sao có thể nhận thấy được suy nghĩ trong lòng hắn được?
Thời diểm hắn nhìn về phía Thần Mộng Thiên Tôn, trong lòng hoàn toàn trầm xuống.
Ý nghĩ trong lòng bị nhìn thấu, điều này cũng thật là đáng sợ!