Đấu giá vũ khí diễn ra gần hai giờ, hơn bốn mươi kiện vật được đấu giá. Phá thiên chuỳ không hề nghi ngờ là của Đường Tam, chuôi chuỳ này hắn nhất định sẽ đúc lại, nhưng không có ý định phân tách nó.
Thiên Hoả Tinh Thiết có đặc tính khác Ma Ngân và Tinh Kim. Thiên Hoả Tinh Thiết thể tích càng lớn thì tác dụng cũng càng lớn. Chỉ là Đường Tam nhất định phải đúc lại, còn khắc thêm pháp trận trên đó mới có thể phát huy được đầy đủ tác dụng của nó.
Thiếu nữ Hồng Hồ tộc Nguyên Nhân Tâm tiếp tục buổi đấu giá, nàng mỉm cười nhìn khán đài, nói: “Các kiện vật tiếp theo đều là tài liệu cùng linh quả trân quý mà chúng ta thu thập trong vài tháng gần đây. Các vị khách bỏ lỡ vũ khí trang bị không nên bỏ qua những đồ tốt này a. Theo ta được biết, trong đó có một ít vật quý coi như là đại hội đấu giá cũng rất hiếm gặp. Sau đây, xin mời kiện vật đầu tiên.”
Trong lúc nàng nói chuyện, xe đẩy đã tiến vào sân, xe đẩy không lớn, phía trên vẫn che vải đỏ như trước.
Khi nó đến bên người Nguyên Nhân Tâm, nàng mỉm cười nói: “Ta xin giới thiệu một chút về món đồ này. Hoặc là nói, mọi người nên nhìn trước một cái. Ta nghĩ, chỉ sợ người có thể nhận thức món đồ này là phượng mao lân giác.”
Vừa nói, nàng vung tay lên, kéo tấm vải đỏ xuống, để lộ ra vật đấu giá bên trong.
Đó là một cái lồng trong suốt bao trùm trên một khay lớn, trên khay có từng đám cây kỳ dị.
Những vật phẩm này vô cùng kỳ lạ, bọn nó giống chạc cây, nằm lung tung trên khay. Mà kỳ quái hơn là, trên chạc cây tản ra màu vàng nhạt sáng bóng. Khán đài cách trung tâm Đấu Thú Tràng rất xa, nhưng từ vị trí của Đường Tam vẫn có thể nhìn rõ kim quang sáng ngời.
Kim quang sáng chói đã biểu lộ rõ sự bất phàm của nó. Giống như Nguyên Nhân Tâm đã nói, nhận thức đồ vật này cũng không có mấy người. Trong lúc nhất thời, trên khán đài vang lên đầy tiếng nghị luận.
Nguyên Nhân Tâm mỉm cười, nói: “Món đồ đấu giá này nếu như ở Nhật Thần Đế Quốc bên kia nhất định sẽ có nhiều người biết, bởi vì nó đối với Tinh Quái Tộc càng có ý nghĩa hơn. Đây là tàn chi do một vị Yêu Vương khi vẫn lạc lưu lại. Vị Yêu Vương này chính là cổ thụ tu luyện mà thành, bản thân có Hoàng kim huyết mạch. Phần tàn chi này được chúng ta gọi là Hoàng Kim Mộc. Bản thân nó có thần tính. Dù chỉ đem theo nó bên người cũng được tia thần tính kia ôn dưỡng, đối với Cửu giai cường giả khi đột phá Thần cấp nhất định sẽ có trợ giúp. Mặc dù chỉ là tàn chi, nhưng nơi này có ít nhất chừng sau mươi cân. Giá trị liên thành a. Giá khởi điểm, một trăm nguyên tố tệ, mỗi lẫn tăng mười đồng. Hiện tại đấu giá bắt đầu.”
Hoàng Kim Mộc!
Đối với hai tộc Yêu Tinh, Hoàng kim huyết mạch có địa vị không thể thay đổi, điểm này được tất cả các chủng tộc thừa nhận. Nhưng khi bắt đầu đấu giá đống Hoàng Kim Mộc này, không khí lại trầm xuống khá nhiều. Đây cũng là lần đầu trong buổi đấu giá hôm nay không khí không còn náo nhiệt.
Không người ra giá!
Đường Tam có chút kinh ngạc nhìn bầu không khí này, thấp giọng hỏi Trương Hạo Hiên: “Lão sư, vì sao không ai ra giá vậy?”
Trương Hạo Hiên nói: “Cái đồ vật này cũng chỉ đẹp mắt thôi, mua về làm gì? Hoàng Kim Mộc căn bản không có tác dụng gì, điểm thần tính kia chẳng qua là tượng trưng. Vô luận là Yêu Quái Tộc hay Tinh Quái Tộc đều không tin những điều này, bọn nó càng tin tưởng bằng vào thực lực tự mình đột phá. Hoàng Kim Mộc ở Yêu Quái Tộc bên này hiếm khi nhìn thấy, nhưng ở Tinh Quái Tộc bên kia thường xuyên có thể thấy. Nếu như là thân cây, có thần tính mạnh mẽ hơn, khả năng sẽ được chú ý hơn một chút. Những thứ này rõ ràng là cành cây, cũng chỉ có tác dụng trang trí.”
Nghe hắn giảng thuật, Đường Tam khoé miệng co quắp một lát. Cái gì là phung phí của trời? Hắn xem như đã hiểu rồi. Hắn cảm thấy thật may mắn vì đã theo lão sư tới hội đấu giá lần này. Vô luận là Yêu Quái Tộc hay Tinh Quái Tộc quả thực là …
Hắn không biết phải hình dung như thế nào? Hoàng Kim Mộc vô dụng sao? …