…
Hắn vừa bay lên, mọi người lập tức hô to, thanh âm như nước thủy triều, trên cơ bản đều muốn hắn không đáp ứng trận đấu.
Ở người khác xem ra, hắn vừa mới quy thuận Quy Khư Hải, thuộc về nhân vật mới. Cho dù nhân vật mới cường thịnh trở lại cũng đâu thể bằng đệ tử hạch tâm đệ nhất nhân? Chỉ cần nhịn xuống cơn tức này, quân tử báo thù mười năm không muộn.
– Nhiếp Vân, bọn hắn nói rất đúng. Cuộc tỷ thí này ngươi không thể tiếp!
Cửu Tiên trưởng lão lại càng hoảng sợ, vội vàng bay tới, nhìn Kê Huyền nói:
– Kê Huyền, ngươi thân là đệ tử hạch tâm đệ nhất nhân, nhất cử nhất động đại biểu cho uy nghiêm của đệ tử hạch tâm! Cho dù muốn khiêu chiến, cũng là người khác khiêu chiến ngươi… Hơn nữa mặc dù muốn khiêu chiến người khác, cũng phải sớm phát chiến thiếp, mà không phải ở chỗ này nói thẳng ra!
– Trưởng lão nói như vậy ta liền không thích, Liên Nguyệt Phong của Nhiếp Vân xếp ở trước ta, ta sao lại là đệ tử hạch tâm đệ nhất nhân? Ta thân là sư đệ, khiêu chiến hắn cực kỳ bình thường a!
Kê Huyền bất âm bất dương nói.
– Cái này…
Cửu Tiên trưởng lão sững sờ, không biết trả lời như thế nào.
Cẩn thận nói tiếp, Liên Nguyệt Phong của Nhiếp Vân xếp hạng trước Thất Thập Nhị Phong, đương nhiên là Đại sư huynh, Kê Huyền là sư đệ. Sư đệ khiêu chiến sư huynh không tính không tuân theo quy định.
– Liên Nguyệt Phong xuất hiện ở trước Thất Thập Nhị Phong là Nhiếp Vân lĩnh ngộ Hỗn Độn cổ ngữ ban thưởng, mà không phải con người làm ra, bất kể nói thế nào, Nhiếp Vân cũng là nhân vật mới vừa tới Quy Khư Hải, ngươi đường đường là đệ tử uy tín lâu năm, ở Thất Thập Nhị Phong xếp thứ nhất thời gian dài như vậy, chẳng lẽ chút khí độ ấy cũng không có?
Một trưởng lão cười đi tới.
Đúng là Mạc Tiêu trưởng lão cùng Cửu Tiên trưởng lão quan hệ rất tốt, hắn không thuộc về thập đại trưởng lão, cũng không ngồi ở trên đài cao, vừa rồi Nhiếp Đồng, Thượng Tuyền luận võ đứng ở trong đám người xem cuộc chiến, lúc này thấy Kê Huyền vô sỉ như thế có chút nhịn không được, trực tiếp bay lên.
– Mạc Tiêu trưởng lão ý là ta không có khí độ? Quỷ hẹp hòi? Ngươi là trưởng lão, ta là đệ tử, không bằng như vậy, ta không khiêu chiến Nhiếp Vân nữa, mà khiêu chiến ngươi, ngươi có dám nghênh chiến không?
Kê Huyền nhướng mày.
– Ngươi…
Sắc mặt của Mạc Tiêu trưởng lão trầm xuống, cực kỳ khó coi.
Tuy hắn cũng là Kim Giáp Tướng, nhưng thực lực không phải hàng đầu, chỉ có thể nói trung quy trung củ, có chút bình thường, so với thập đại trưởng lão như Cửu Tiên trưởng lão còn có chênh lệch nhất định, thật muốn đấu với Kê Huyền mà nói, có thể thắng hay không còn khó nói.
– Như thế nào, không muốn chiến với ta một trận?
Ánh mắt của Kê Huyền lộ ra khinh miệt, cười ha ha:
– Ngươi không muốn chiến đấu với ta, Nhiếp Vân chưa hẳn sẽ không đáp ứng, người bị khiêu chiến còn chưa nói, hai vị trưởng lão lại tới đây nói nhiều như vậy, không khỏi có chút bao biện làm thay a!
Nói xong nhìn về phía Nhiếp Vân:
– Nhiếp Vân, Liên Nguyệt Phong của ngươi xếp thứ nhất trong hàng đệ tử hạch tâm, thân là đệ tử hạch tâm đệ nhất nhân, nên không úy kỵ sư đệ khiêu chiến a?
Những lời này trực tiếp chụp mũ cho Nhiếp Vân, buộc hắn không thể không đáp ứng.
– Kê Huyền, làm việc lưu một đường, không nên quá phận!
Cửu Tiên trưởng lão cũng nghe không nổi nữa, nhíu mày một cái.
– Ta làm việc gần đây chú ý đúng mực, không cần trưởng lão quan tâm…
Kê Huyền cười ha ha.
– Ngươi…
Cửu Tiên trưởng lão còn muốn nói gì, đột nhiên cảm thấy bả vai trầm xuống, một bàn tay rơi lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhiếp Vân cười nhìn qua, thản nhiên nói:
– Cửu Tiên trưởng lão, ngươi nhìn Kê Huyền sư đệ cực kỳ chân thành, không đáp ứng không tốt lắm đâu!
Nhiếp Vân mới mở miệng liền gọi “Kê Huyền sư đệ”, tương đương trực tiếp thừa nhận thân phận đệ tử hạch tâm thứ nhất của hắn, nghe mà sắc mặt Kê Huyền khó coi.