– Vì sao?
– Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra? Thập đại trưởng lão đã đến, bọn người Kê Huyền sư huynh đã đến, hắn rõ ràng còn kênh kiệu, đây không phải muốn chết sao? Một khi Thượng Tuyền sư huynh tức giận, thời điểm tỷ thí không nương tay, tuyệt đối sẽ trực tiếp đánh chết!
…
Rất nhanh, mọi người hưng phấn bị âm thanh nghi vấn thay thế, tất cả mọi người cau chặt lông mày, trong nội tâm nghi hoặc vì sao Nhiếp Đồng còn không xuất hiện.
Rtấ nhiều người cho là hắn làm bộ làm tịch, kiếm lấy ánh mắt.
– Cửu Tiên trưởng lão, ngươi cực kỳ khen ngợi Nhiếp Đồng này, muốn chúng ta tới quan sát, tiểu tử này sẽ không sợ tới mức không dám tham gia trận đấu chứ!
Trưởng lão ngồi ngay ngắn trên đài cao, một lão giả nhìn đám người phía dưới ầm ĩ, hừ một tiếng.
– Đúng vậy, thời gian tỷ thí là giữa trưa, hiện tại còn chưa tới, nếu như lâm trận bỏ chạy, mặt mũi của thập đại trưởng lão chúng ta sẽ mất hết!
– Mọi người yên tâm, loại chuyện này sẽ không phát sinh, hắn nên bị sự tình gì chậm trễ, lập tức sẽ tới!
Nghe được mấy vị trưởng lão nghi vấn, Cửu Tiên trưởng lão cười cười.
Đối với Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng hắn vẫn có tự tin rất lớn, hai người kia nhất tâm hướng đạo, loại tỷ thí này, một khi lui về phía sau, đạo tâm sẽ lập tức rạn nứt, còn muốn có thành tựu liền khó khăn, loại tình huống này bọn hắn cầu cònkhông được, làm sao có thể tránh né?
– Lập tức sẽ tới? Hiện tại đã đến thời gian tỷ thí, còn không có xuất hiện, ta xem là sẽ không xuất hiện rồi!
– Thật muốn không xuất hiện, để cho chúng ta ở chỗ này làm kẻ đần, thật sự xấu hổ chết người ta rồi…
Quy Khư Hải thập đại trưởng lão, từng cái đều có quyền lực chí cao vô thượng, thực lực đỉnh phong của toàn bộ Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, vốn loại luận võ cấp bậc này, bọn hắn sẽ không tới, nhưng Cửu Tiên trưởng lão một mực đề cử, mới động tâm, chỉ là như thế nào cũng không nghĩ tới, bọn hắn đến, nhưng Nhiếp Đồng lại bề ngoài giống như muốn thả bồ câu.
– Mọi người đã lo lắng, ta đi xem xem, để cho hắn lập tức tới ngay…
Thấy mấy vị trưởng lão có chút không kiên nhẫn, Cửu Tiên trưởng lão lắc đầu, thầm nghĩ Nhiếp Đồng này thật không cho người bớt lo, cười nói.
– Ân, đi thôi! Một đệ tử nho nhỏ, lại để cho trưởng lão đi mời, mặt mũi thật là lớn!
Một trưởng lão khẽ nói.
Cửu Tiên trưởng lão cũng không nhiều lời, thân thể khẽ động bay tới Liên Nguyệt Phong.
Tuy Liên Nguyệt Phong cách Thiên Chiến Phong có chút xa, nhưng bằng vào tốc độ của hắn, hơn mười cái hô hấp liền đi vào đỉnh núi.
– Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng có ở đây không?
Đi tới đỉnh núi, hắn cũng không dựa vào thân phận trưởng lão tùy tiện xông vào, mà lơ lửng ở trên không trung hỏi.
– Cửu Tiên trưởng lão tự mình giá lâm, mời đến!
Tiểu Linh bay ra, vội vàng mời hắn tiến vào đại điện.
– Hai người bọn họ đâu?
Thấy nghênh đón là Tiểu Linh mà không phải huynh đệ Nhiếp Vân, trong nội tâm Cửu Tiên trưởng lão lộp bộp thoáng một phát, hai người kia sẽ không thực xảy ra chuyện gì chứ!
– Chủ nhân đang bế quan, tiểu chủ nhân sợ hắn có nguy hiểm gì, đang chờ đợi ở bên cạnh!
Tiểu Linh vội nói.
– Bế quan? Lúc nào rồi rõ ràng còn bế quan?
Cửu Tiên trưởng lão chán nản.
Toàn bộ Quy Khư Hải, tính cả thập đại trưởng lão đều chờ đợi luận võ, lại ở chỗ này bế quan, thủ hộ… làm cái gì a?
– Mang ta đi nhìn xem!
Sắc mặt khó coi, Cửu Tiên trưởng lão khẽ nói.
– Mời!
Tiểu Linh không dám lãnh đạm, mang theo Cửu Tiên trưởng lão bay tới tiểu viện Nhiếp Vân bế quan.
Một lát sau, hai người tới tiểu viện.
– Cửu Tiên trưởng lão…
Mới vừa gia nhập tiểu viện, liền chứng kiến Nhiếp Đồng chạy ra đón chào.
– Sao ngươi còn ở nơi này, ngươi với Thượng Tuyền tỷ thí sắp bắt đầu, còn không mau một chút…
Thấy Nhiếp Đồng như người không có việc gì, Cửu Tiên trưởng lão có chút tức giận, khẽ nói.