Chém giết giữa tu giả cùng tu giả cũng vô cùng kịch liệt, vì tranh đoạt tài nguyên, chuyện giết người đoạt bảo là thường xuyên xảy ra.
Hai tháng sau, Diệp Phàm tú tú cơ bắp của mình cho Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ngươi nhìn ta đi, luyện thể thuật của ta đột phá rồi!”
(dreamhouse2255)
Thân thể Diệp Phàm hóa thành màu đồng cổ, nhìn qua giống như trát một tầng dầu ở ngoài lớp bê tông, thân thể Diệp Phàm hiển lộ ra dị tượng, quả đúng là đặc thù thời điểm luyện thể thuật đột phá thành tựu mới.
Diệp Phàm vận chuyển công pháp một chút, màu da liền khôi phục lại bình thường.
“Luyện thể thuật của ngươi tiến bộ rất nhanh a!”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, công pháp lôi hệ của ta cũng tiến bộ rất nhanh, chờ ta luyện thể thuật đại thành, ta liền có thể tới trung tâm của khu rừng, chém hai cây Thiên Lôi Trúc phẩm tướng tốt một chút làm thành pháp khí.”
Bạch Vân Hi nhướng mày, Thiên Lôi Trúc giá cả rất cao, bất quá, muốn chém đứt Thiên Lôi Trúc nơi này tựa hồ cũng không quá dễ dàng.
Hơn nữa, một khi đi chém đứt Thiên Lôi Trúc, có khả năng sẽ dẫn tới lôi điện biến dị, vậy nên phiến rừng trúc thiên lôi này mới có thể tồn tại tới tận ngày nay.
“Tới lúc đó rồi tính sau.” Bạch Vân Hi nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Được rồi, Vân Hi, chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng đi, ta vừa vặn luyện thể tới bình cảnh, chúng ta đi hái một ít linh thảo dùng luyện thể.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Được!”
……
Diệp Phàm thu hồi động phủ, cùng Bạch Vân Hi rời khỏi rừng trúc.
Ven đường, Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm không được không ít tu sĩ.
Một tu sĩ khống chế pháp bảo phi độn, tu sĩ thực thực thấp, pháp bảo phẩm cấp lại quá cao, có khả năng là bởi vì thao tác không quen, không thể triển lộ hoàn toàn năng lực của pháp bảo.
“Sư đệ, ngươi đi nhanh một chút đi!” Phong Mạt Nhi nhìn Mã Thụy phía sau thúc giục.
Mã Thụy vẻ mặt đau khổ, vâng vâng dạ dạ đáp: “Sư tỷ, ngươi chậm một chút, ta theo không kịp.”
(dreamhouse2255)
Phong Mạt Nhi nghe xong lời Mã Thụy nói, có loại xúc động muốn một chân đá chết tên này, nhưng nghĩ tới trước khi tiến vào bí cảnh đã được Mã Nguyên Bình dặn dò, nàng lại cứng rắn nhịn xuống.
“Ngươi đi nhanh một chút cho ta, còn chậm rì rì như vậy, ta liền mặc kệ ngươi.” Phong Mạt Nhi lạnh lùng nói.
Mã Thụy vẻ mặt đau khổ: “Sư tỷ, ta không muốn ở lại nơi này, ta muốn về tông môn.”
“Ngươi không thể quay về tông môn, mấy năm này đừng mong quay về.” Phong Mạt Nhi tức giận mắng.
Mã Thụy nghe được lời Phong Mạt Nhi nói, tràn đầy đau khổ than thở: “Sư tỷ, sao gia gia lại đối xử với ta như vậy? Sao hắn lại muốn đưa ta tới nơi nguy hiểm này?”
Phong Mạt Nhi hận không thể một chân đá chết Mã Thụy, đây là nơi nào, chính là bí cảnh Thiên Mộc a, trong tông môn có không ít đệ tử tranh nhau vỡ đầu vì muốn tiến vào lại không có cơ duyên, Mã Nguyên Bình vận dụng không ít vốn riêng đưa Mã Thụy tiến vào, Mã Thụy lại còn không hiểu chuyện, cho rằng Mã Nguyên Bình đối với hắn không tốt.
Thật không biết Mã Nguyên Bình nhìn trúng cái tên Mã Thụy bùn nhão trét không nên tường này ở điểm nào, nếu nàng có tôn tử như vậy, khẳng định là đã sớm một chân đá chết.
……
Diệp Phàm ngồi trêи cây, chớp chớp mắt nhìn Bạch Vân Hi: “Chúng ta lại gặp được người quen rồi.”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Bí cảnh tuy tốt, nhưng không phải ai cũng có thể tiêu thụ được.”
(dreamhouse2255)
Tu sĩ giống như Mã Thụy, tốt nhất vẫn nên ở lại tông môn diễu võ dương oai, chạy ra ngoài chỉ tổ làm Thiên Cương Tông mất hết mặt mũi.
Cao tầng Thiên Cương Tông cũng quá hủ bại, bí cảnh như này nên phái một ít đệ tử tu vi cao tiến vào, đưa một Trúc Cơ sơ kỳ như Mã Thụy tới, chẳng khác nào lãng phí danh ngạch.
“Pháp bảo của hắn không tồi.” Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi: “……”
Diệp Phàm hiện thân hình, ngăn cản trước mặt Phong Mạt Nhi cùng Mã Thụy giống như chim sợ cành cong, lập tức dựng người lên, sau khi thấy rõ khuôn mặt của Diệp Phàm mới dần bình tĩnh xuống.
“Diệp đạo hữu, là ngươi a!” Mã Thụy nói.
Diệp Phàm nhìn Mã Thụy, thầm nghĩ: Thời điểm lần đầu tiên gặp Mã Thụy, tiểu tử này còn mắt cao hơn đỉnh đầu, không ai bì nổi, hiện tại đã không còn ung dung tự tại như lúc trước.
Bạch Vân Hi nhìn Mã Thụy: “Các ngươi đang trốn cái gì?”
Mã Thụy vẻ mặt đau khổ đáp: “Ta gặp phải một cường địch.”
“Thanh danh Thiên Cương Tông không dùng được sao?” Diệp Phàm hỏi.
Mã Thụy lắc đầu: “Không dùng được, là tu giả ngoại vực.”
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi khẽ nhìn nhau một cái: “Tu giả ngoại vực?”
Mã Thụy gật đầu: “Đúng vậy! Cũng không biết là từ nơi nào tới, một người lợi hại hơn một người, tu giả của đại lục chúng ta đã chết hơn phân nửa.”
Bạch Vân Hi nhướng mày, thầm nghĩ: Tu giả ngoại vực, chẳng lẽ là tu giả từ đjai lúc khác tới?
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Mã Thụy: “Nếu đã chết hơn phân nửa, sao ngươi vẫn còn sống a?”
Tiểu tử Mã Thụy này thực lực chẳng ra gì, dũng khí cũng không có, duy nhất tốt phỏng chừng cũng chỉ có mỗi vận khí!
(dreamhouse2255)
Mã Thụy cười gượng hai tiếng: “May mắn, may mắn.”
Bạch Vân Hi xem bộ dáng Mã Thụy liền biết, Mã Thụy có thể sống đến tận bây giờ hơn phân nửa là bởi vì trước khi hắn tiến vào bí cảnh, lão tổ tông nhà hắn đã đưa hắn không ít pháp bảo phòng thân.
“Phong đạo hữu, tu giả ngoại vực là từ nơi nào tới?” Bạch Vân Hi hỏi.
Phong Mạt Nhi lắc đầu: “Ta cũng không biết bọn họ là từ đâu tới, chỉ biết bọn họ rất lợi hại, có khả năng là đến từ đại tông môn có Nguyên Anh tọa trấn, cho dù công pháp, pháp bảo đều lợi hại hơn chúng ta, nếu đối kháng, chúng ta khẳng định không phải là đối thủ.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Như vậy sao!”
Diệp Phàm nhìn chằm chằm Mã Thụy mấy lần: “Ngươi hình như đã ăn linh dược, lại còn là linh dược không tồi, sao ngươi có thể tùy tiện ăn như vậy, nếu không thể hấp thu sẽ tổn hại tới kinh mạch.” Quan trọng nhất là phí phạm của trời a!
Mã Thụy cười gượng một chút, Phong Mạt Nhi khẽ hừ một tiếng, trêи mặt dâng lên mấy phần nghẹn khuất.
Mã Thụy cùng Phong Mạt Nhi nguyên bản đào được một cây linh dược ở trong sơn cốc, kết quả, hai người vừa đào ra liền có một tu giả Trúc Cơ hậu kỳ đuổi tới, cưỡng bức bọn họ giao ra linh dược. Mã Thụy đã quen tác quai tác quái ở trong tông môn, sao có thể chịu đựng khuất nhục nghe lệnh từ một tu giả khác, vì vậy hắn liền nhanh tay nuốt sạch linh dược.
Tu giả Trúc Cơ hậu kỳ kia thấy một Trúc Cơ sơ kỳ như Mã Thụy mà cũng dám làm trái ý hắn, lập tức nổi giận đuổi theo Mã Thụy muốn trừu hồn luyện phách, Phong Mạt Nhi chỉ có thể mang theo Mã Thụy trối chết trốn đi.
Tu giả kia thập phần lợi hại, Mã Thụy tự bạo một viên Phong Lôi Châu bảo mệnh mà Mã Nguyên Bình cho mới có thể bào toàn tính mạng. Tu giả Trúc Cơ hậu kỳ kia không buông tha, một đường đuổi tới, vật bảo mệnh trêи người Mã Thụy lập tức tiêu hao gần sạch.
Mới vào bí cảnh ba tháng đã tiêu hao gần hết pháp bảo, Mã Thụy không khỏi cảm thấy tràn ngập nguy cơ.
(dreamhouse2255)
……….