“Từ trước tới nay ta đều không phải người dư thừa.”
Lục Hải cảm thấy hắn điên rồi, đến lúc này rồi mà còn để tâm tới chuyện này.
Ngay sau đó, ông ta lại nghe thấy Lục Trầm nhẹ giọng nói: “Lục Hải, ông thật đáng chết.”
Lục Hải bị hắn chọc giận, vốn muốn đâm dao vào trái tim hắn để kết liễu sinh mệnh thì bỗng nhiên liền thay đổi phương hướng.
Mũi dao hung hăng đâm xuyên qua bả vai Lục Trầm, xuyên qua da thịt đâm thẳng đến xương cốt.
Thanh âm kia nghe thôi cũng đủ khiến da đầu tê dại.
Mấy nha hoàn đứng một bên thậm chí còn không dám kêu ra tiếng, ôm nhau thành một đoàn đứng nép sát vào trong góc.
Rất nhanh, y phục trên vai Lục Trầm nhiễm một màu đỏ tương, máu tươi chảy dọc theo cánh tay hắn, tụ lại trên bàn tay, lại từ bàn tay lan ra đến đầu ngón tay. Mới đầu chỉ có một hai giọt, sau đó liền giống như nước chảy, liên tiếp rơi trên mặt đất.
Lục Trầm không kêu cũng không rên một tiếng nào.
Lục Hải rút dao từ bả vai trái của hắn ra, lại hung hăng cắm thêm vào bả vai bên phải, thậm chí còn day day con dao nhỏ bên trong da thịt hắn.
Trong lòng Lục Trầm nhẩm đi nhẩm lại tên của tiểu cô nương kia.
Một lần lại một lần.
Hắn từng nói, hắn sẽ tới đón nàng.
Nhất định… hắn sẽ làm được.
Không thể nuốt lời.
Môi hắn hé ra thở dốc từng đợt, tầm mắt có chút mơ hồ.
Đầu Lục Trầm dần thấp xuống, hắn thấy được máu của mình, nhỏ giọt trên mặt đất giống như là những đóa hoa nở rộ.
Lục Hải ngồi xổm xuống, dùng một loại ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Lục Trầm, giống như hắn không phải con ông ta mà là kẻ thù của ông ta vậy.
Lục Trầm cảm giác được tiếng bước chân truyền tới từ bên ngoài, hắn biết đó là ai.
Lục Trầm ngẩng đầu, nhìn Lục Hải làm một cái khẩu hình.
Lục Hải cẩn thận ngẫm nghĩ, một lát sau mới hiểu được hắn đang nói cái gì.
Tiếp theo sau đó, thân thể Lục Trầm bỗng nhiên ngã xuống.
Lục Hải nghe được thanh âm già nua mang theo vẻ không thể tin được của Lục lão phu nhân: “Lục Hải, ngươi đang làm cái gì thế hả?”
Lục Hải trợn to hai mắt, đứng dậy, cũng không có quay đầu nhìn Lục lão phu nhân mà lại nhìn Lục Trầm ngã ở trên mặt đất.
Khẩu hình ban nãy hắn nói, chính là: Ông xong rồi.