– Như thế nào không kịp? Không phải thêm ngàn người thôi sao?
Hắn quay đầu lại hô:
– Phục huynh, Ưng huynh, Mộ Dung muội tử. Nội thành các ngươi có thể rút người ra hay không?
– Không có vấn đề!
Mộ Dung Tinh Hoa cười nói.
– Việc này đơn giản.
Phục Thanh và Ưng Vô Địch cũng cam đoan.
Ba người lập tức phái thủ hạ đi an bài.
– Các ngươi cũng nghe chưa?
Từ Đường Nhiên lại nói với đám nữ tử, cười nói:
– Người tới là khách, không thiếu một ai, phu thê Từ mỗ không thể không kính chén rượu mừng này, không đến chính là không cho phu thê chúng ta mặt mũi.
Thấy người ta không quanh co và nhiệt tình như thế, muốn cự tuyệt là không thể nào, một đám nữ nhân đồng ý, đều tỏ vẻ sẽ uống rượu mừng. Bước vào trong sân, các đây cũng là lần đầu tiên các nàng đi uống rượu mừng, không ít người cảm động khóc lóc, che miệng khóc “Hức hức“.
Tuyết Linh Lung cảm động không biết trời đất, yên lặng rơi lệ, có cảm giác hạnh phúc đến quá đột nhiên, tất cả oán hận không còn, cảm giác tất cả đều giá trị, nàng càng an tâm hơn nữa, ít nhất không hề lo lắng Từ Đường Nhiên sẽ xem thường xuất thân của nàng.
Hành động của Từ Đường Nhiên không thể che giấu người khác, nhớ ngày đó lúc tham gia khảo hạch liền có thể tuyên dương hành động của Khấu Văn Lam làm người khác cảm động phát khóc, hôm nay là sân nhà Từ mỗ càng không nói chơi.
Chiến Như Ý lại lắc đầu thán phục.
– Có thời gian ngươi nên giới thiệu Từ thống lĩnh này cho ta làm quen.
Hoàng Phủ Quân Nhu im lặng quay đầu lại, vẻ ngoài như đang hỏi: thật giả?
Phục Thanh, Ưng Vô Địch và Mộ Dung Tinh Hoa cũng buồn bực, Từ Đường Nhiên làm như vậy không sợ nhân phẩm thối không chịu nổi sao? Làm cái quỷ gì vậy?
Không hổ là người tiếp xúc thường xuyên, bọn họ không đoán sai, Từ Đường Nhiên có tính toán của mình, nơi này tối thiểu có hơn ngàn người, đến uống rượu mừng còn có thể không đưa tiền lì xì? Hôm nay là ngày vui của ta, chắc hẳn ba người Phục Thanh các ngươi đến tham gia muốn không lì xì sao? Nói cách khác sẽ có lời từ tiền lì xì hơn một ngàn người, dù đã như vậy, mặt mũi cũng ném rồi, nếu có thể kiếm tiền vì sao không kiếm?
Có lẽ hắn không dự liệu được, hành động hôm nay của hắn danh truyền thiên hạ, phàm là nơi bướm hoa đều kính ngưỡng Từ Đường Nhiên, đều dùng hai chữ ‘ ân công ’ xưng hô, trông mong trong thiên hạ còn có nam nhân giống Từ Đường Nhiên.
Vào lúc đám người nữ tử thanh lâu đi theo đám người Từ Đường Nhiên vào phủ thống lĩnh, đi vào con đường bọn họ vừa quét dọn xong, nội tâm có tư vị khác hẳn.
– Mời hơn một ngàn nữ tử thanh lâu uống rượu mừng của mình?
Tin tức truyền vào trong Thủ Thành Cung, Miêu Nghị biết hành động vĩ đại của Từ Đường Nhiên cũng có chút há hốc mồm, từ khi khai thiên tích địa mới nghe tin tức như thế, không biết Từ Đường Nhiên là thật lòng dạ quảng đại hay hắn da mặt dày, hắn hiểu rõ cách làm người của Từ Đường Nhiên, hai người cùng lăn lộn từ thiên tướng làm lên, cùng nhau ngồi lên chức thống lĩnh, hắn không có khả năng không biết việc của Từ Đường Nhiên.
Kỳ thật Bảo Liên “Cáo trạng” cũng buồn bực, đứng ở góc độ nữ nhân có đôi khi cảm thấy đám nữ nhân kia là đồ đê tiện chuyên môn thông đồng nam nhân, có đôi khi lại đáng thương những người đó, sau khi biết được tình hình quét rác liền không nói gì nữa, thì ra cái nghề này cũng có luật lệ, hành vi của Từ Đường Nhiên cũng làm nàng không rõ nên cảm nhận thế nào.
Tin tức truyền khắp thiên nhai, cũng có người dùng tinh linh truyền ra bên ngoài, có không ít người chê cười Từ Đường Nhiên cưới nữ tử thanh lâu làm chính thất phu nhân, ngay cả chuyện Từ Đường Nhiên mời chúng kỹ nữ vào dự tiệc mừng của mình cũng truyền vào nơi bướm hoa, có người còn nói: Thật là người phong lưu!
Đôi tân nhân đang bái thiên địa trong phủ thống lĩnh, tiệc rượu đãu khách đặt ở sân viện rộng rãi, còn mời tửu lâu các nơi tới chuẩn bị, đây là chuyện không có biện pháp, thống lĩnh đại nhân thành tây đại hôn, không phải nạp thiếp, đây là đại sự nhân sinh, sau phong ba huyết tinh đáng sợ, các cửa hàng trong thành tây không ai dám không tới chúc mừng, mấy vạn thương hộ cùng vào trong thì quá chen chúc, tự nhiên phải phân chủ thứ, một ít khách nhân tôn quý vào trong ngọc viện, Từ Đường Nhiên cũng phân vùng các khu vực cho khách nhân khác nhau.
Tất cả đều có ngoại lệ, ngọc viên còn lại đặt thêm hai trăm bàn lớn, ai bảo Từ Đường Nhiên mời hơn ngàn nữ tử thanh lâu vào trong ngọc viện uống rượu mừng.