– Định vào cuối tháng này.
Phục Thanh và Ưng Vô Địch nghe xong đều cười to một tiếng, việc này hôm nay không phải bí mật gì, Từ Đường Nhiên cưỡng ép chuộc thân cho Tuyết Linh Lung, ngủ qua hắn định nạp làm thiếp, kết quả bị Hoàng Phủ Quân Nhu chặn ngang một cước bức hắn nhận thành chính thất phu nhân, lúc này bên ngoài có không ít người đang chê cười Từ Đường Nhiên, bảo hắn lấy con hát làm chính thất phu nhân.
– Đừng ỉu xìu ỉu xìu, Tuyết Linh Lung tài nghệ song toàn, càng có tư sắc phi phàm, ngươi cưới nàng về là phúc khí của ngươi, nàng cũng không dễ dàng, nên đối xử tốt với người ta… Bằng không Hoàng Phủ Quân Nhu sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Mộ Dung Tinh Hoa nửa trêu ghẹo lên tiếng, nàng quay đầu hỏi Miêu Nghị.
– Đại nhân, Cao hữu sứ tính toán việc quá khứ sao?
– Hy vọng đi!
Miêu Nghị nhìn bóng người biến mất phía chân trời, hắn cảm thán lên tiếng.
– Đúng!
Đột nhiên Từ Đường Nhiên tiến tới trước mặt Miêu Nghị sau đó khẩn trương nói:
– Đại nhân, vừa nhận được tin tức huynh đệ phía dưới bẩm báo, nói Hạ Hầu Long Thành đến, hiện tại đang ở Quần Anh hội quán.
Miêu Nghị sững sờ, quả nhiên cấp trên có người tin tức linh thông, hơn tám nghìn vịt trí thiên nhai đại thống lĩnh vị vừa mới ra, danh sách công bố không lâu thì con gấu chó đã chạy tới, hiển nhiên hắn đã biết được tin tức. Đến nơi này đầu tiên không gặp hắn, ngược lại chạy đi tìm Hoàng Phủ Quân Nhu, tìm nữ nhân trước kia của hắn, nội tâm Miêu Nghị cảm thấy có chút không tư vị, hỏi:
– Đến lúc nào?
Từ Đường Nhiên:
– Nghe nói ngày hôm qua, tìm khách sạn đặt chân trước sau đó chạy đi Quần Anh hội quán lắc lư vài vòng. Đại nhân, nghe nói ngài hiện tại có quan hệ không tệ với hắn, ngài cũng biết trước kia ta có thù với hắn, ty chức sợ hắn tìm phiền toái. Hôm nay cô cô của hắn chấp chưởng đại quyền thiên nhai trong tay, ta không thể trêu vào ah!
– Ân tâm xử lý hôn sự của ngươi đi.
Miêu Nghị nói một câu sau đó rời đi.
Kết quả có một số việc không trùng hợp không thành sách, hắn vừa bay thấp ra khỏi Thủ Thành Cung, lập tức nhìn thấy một gia hỏa thô kệch lắc lư ở cửa, hắn quay đầu cười toét miệng, nói:
– Ngưu huynh. Chúng ta lại gặp mặt.!
Trừ Hạ Hầu Long Thành còn có thể là ai, đã chạy tới chỗ Miêu Nghị chắp tay chào hỏi, ánh mắt lại nhìn lên mặt Từ Đường Nhiên, lúc này tươi cười dữ tợn sau đó nói:
– Cẩu tặc! Ngươi còn chưa có chết?
Dứt lời hắn phất tay cầm một đại đao hồng tinh muốn xông lên phía trước.
Từ Đường Nhiên bị dọa sắc mặt tái nhợt, hắn nhớ năm đó đã bị Hạ Hầu Long Thành chém mất một cánh tay, lúc này lập tức trốn ra sau lưng Miêu Nghị.
Miêu Nghị nhanh chóng ra tay bắt lấy cổ tay cầm đao của Hạ Hầu Long Thành, lạnh lùng nói:
– Hạ Hầu huynh. Ngươi có ý gì? Chạy đến cửa nhà ta sau đó đòi giết thủ hạ của ta, chẳng lẽ cảm thấy ta dễ bắt nàng sao? Ngươi có tin ta lấy cái đầu của ngươi không?
Hắn cũng tức giận lớn, liên tiếp có người tìm tới cửa, ban đầu là Thiên Mão Tinh Quân, lại là Cao Quan, hiện hiện tại ngay cả này cũng chạy tới khi dễ lên đầu của hắn.
…
Hạ Hầu Long Thành ngạc nhiên im lặng, hắn ũng bị lời của Miêu Nghị trấn trụ, người nơi đây chưa từng thấy qua, hắn tận mắt nhìn thấy Miêu Nghị giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân, hình ảnh đó cường đại cỡ nào, suýt chút nữa Chiến Như Ý cũng bị một thương của của hắn tiêu diệt. Nghe nói lần này chém hơn tám ngàn cái đầu, có chuyện gì hắn không dám làm chứ?
Đầu tiên hắn thật sự bội phục Miêu Nghị; tiếp theo thật vất vả có thể kết giao bằng hữu có tiền đồ, bản thân hắn chưa từng có bằng hữu; còn gia hỏa này có gan động tới cái đầu gia nô của đám quyền quý thiên đình, trước trước sau sau cũng giết hơn vạn cái mạng. Nghe nói lần này chưởng quầy gia tộc của hắn bị bức tự sát, hắn không dám nghi ngờ Miêu Nghị có dám động thủ với hắn hay không.