Cho nên Thành chủ mới nghĩ ra chủ ý này, đúng là Thành chủ cũng thật sự đã dụng tâm lương khổ.
Nhưng nếu thật sự có thể mời được cô cả nhà họ Đường tới đây nói không chừng lại thật sự có thể giúp được việc, dù sao cô Đường lợi hại như vậy, hơn nữa cô ấy lại có chuyên môn phá án.
quản gia Trọng còn thầm nghĩ, nếu như có cơ hội có thể lấy được tóc của cô Đường hay gì đó thì đến lúc đó sẽ đi làm giám định với Thành chủ tiếp, đến lúc đó mọi chuyện sẽ hoàn toàn rõ ràng.
“Thành chủ, chuyện của Đường Vân Thành ngay cả người của hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế cũng dính vào, vậy cô cả nhà họ Đường thật sự có thể xử lý tốt được sao? Có cần tôi cho người tới giúp không…” quản gia Trọng nhớ tới chuyện của Đường Vân Thành, lông mày cũng không nhịn được nhíu lại.
“Không cần, những người kia vốn chính là do cô ấy tìm đến.” Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng một chút, nhìn qua có vẻ rất bình thường nhưng nếu nhìn kỹ lại sẽ phát hiện ra lúc này khóe môi Trương Minh Hoàng mơ hồ mang theo ý cười.
“Thật sự là cô Đường mời tới?” quản gia Trọng sửng sốt nhưng vẫn chưa hiểu rõ.
“Ông cũng đã nói chuyện của Đường Vân Thành quá nhạy cảm, ai thèm quan tâm ai sẽ chết, hơn nữa nếu như nhúng tay bừa vào đó, sơ sót một cái sẽ hại chết Đường Vân Thành, vậy thì sẽ phản tác dụng rồi?” Mặc dù từ trước tới nay Trương Minh Hoàng chưa từng gặp qua Tô Khiết nhưng rất hiển nhiên là ông ta rất rõ ràng đối với những việc mà cô làm.
“Vậy vì sao cô Đường không làm như thế ngay từ đầu? Mấy ngày nay Đường Vân Thành đã sắp bị người ta mắng chết rồi.” Lông mày quản gia Trọng vẫn nhíu lại như cũ, thật sự vẫn không hiểu rõ được.
“Tính cách của cô ấy là không nắm chắc thì sẽ không làm, tôi nghĩ là bây giờ cô ấy mới hoàn toàn chuẩn bị xong.” Trương Minh Hoàng hơi nhướng mày lên, ông ta rất ít khi tán thưởng người nào, đánh giá cao như vậy lại càng là lần đầu tiên.
“Vậy rốt cuộc cô Đường sẽ làm thế nào?” quản gia Trọng vẫn bối rối như cũ, cũng hi vọng Thành chủ nhà mình có thể giải thích rõ một chút cho ông ta.
“Ông tự nhìn đi, rất nhanh ông đã có thể thấy rõ rồi.” Hiển nhiên là Trương Minh Hoàng không muốn nói thêm nữa, ghét bỏ liếc mắt nhìn quản gia Trọng một cái.
Nhưng cái khẽ nhếch khóe môi kia đã tiết lộ tâm tình của ông ta vào lúc này…
Hải Thành.