“Hèn chi bọn họ muốn bắt ngài lại khó khăn như vậy. “” Cố Thanh Sơn cũng khen ông ta.
“Vậy thì… “” Trương Anh Hào nói: “Không cần Diệp Phi Ly tự mình ra tay đâu, tìm đại một sát thủ dưới trướng tôi là có thể có xử lý lão già kia rồi. “”
“Không được. “” Cố Thanh Sơn nói: “Vẫn nên để Diệp Phi Ly đi. “”
“Vì sao? “”
Cố Thanh Sơn nói: “Trò chơi Người Bất Tử đã tạo ra một tấm gương bất tử trước mặt nhân loại, còn chúng ta, phải tạo ra một Tử Thần. “”
Hắn vẫy tay, dưới đất dâng lên một bộ chiến giáp rắn chắc cao năm thước.
Là mẫu thực nghiệm đầu tiên của Thiên Thần Rực Lửa, còn sản phẩm cuối cùng thì đã đưa cho Tô Tuyết Nhi. Bộ chiến giáp phiên bản đầu tiên này có hệ thống vũ khí quá mức mạnh mẽ, nên mới bị Cố Thanh Sơn niêm phong cất trong kho ở đây.
Hắn vuốt ve vỏ ngoài rắn chắc lạnh như băng của chiến giáp, nói: “Được bất tử có thể khiến mọi người rơi vào điên cuồng, như vậy thì sợ hãi cái chết sẽ khiến họ trở nên bình tĩnh hơn. “” Cơ thể của hắn bị che khuất dưới cái bóng của chiến giáp rắn chắc khổng lồ, giọng nói trầm thấp bình thản.
“Ý cậu là… “” Liêu Hành nhìn hắn, lần đầu tiên toát lên vẻ tán thưởng thật sự.
“Đúng vậy, tôi muốn toàn bộ con người trên thế giới đều nhìn thấy, tham gia trò chơi Người bất tử, còn giơ đao chém giết đồng loại để được bất tử thì không thể sống tiếp. “” Cố Thanh Sơn nói.
“Nữ Thần Công Chính, cô phụ trách hợp tác với Liêu tiên sinh, cung cấp tọa độ cho Bước nhảy siêu tốc. “”
[Được.]“Ngoài ra cô và tôi cùng làm thứ này. “”
[Xin hỏi ngài, ngài muốn làm gì?]“Tháo gỡ hệ thống vũ khí của chiến giáp nguyên mẫu, chúng ta cần phải sắp xếp lại trang bị một lần nữa. “”
[Vì sao lại phải làm lần nữa?]“Tôi muốn đưa cho Diệp Phi Ly một bộ chiến giáp cơ động đặc biệt để che chắn cơ thể, có sẵn lực phản kích phòng ngự nhất định. “” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn ra hiệu cho Diệp Phi Ly tiến lên phía trước.
“Làm cho tôi một bộ chiến giáp cơ động sao? Tôi không nghe nhầm chứ? “” Diệp Phi Ly chần chừ, trên mặt toát lên vẻ khẩn trương hiếm thấy.
Một luồng ánh sáng xuất hiện từ không trung, quét từ đầu đến chân hắn.
[Mô hình cơ thể người đã hoàn tất.] Nữ Thần Công Chính nói.“Hãy chú ý đến hai cánh sau lưng của cậu ấy. “” Cố Thanh Sơn nhắc nhở.
[Xin lỗi, chúng ta làm lại lần nữa, mời ngài Diệp Phi Ly mở rộng hai cánh của ngài.]Diệp Phi Ly ngoan ngoãn giang hai cánh đầy gai xương ra, vội vã truy hỏi: “Anh đang nói đến chiến giáp cơ động thật sự đấy phải không? “”
Lại có một luồng sáng quét qua người Diệp Phi Ly.
[Số liệu cơ thể Diệp Phi Ly đã được lưu lại.] [Hạng mục chiến giáp cơ động thành lập, dựa vào kỹ thuật cấu tạo sinh mệnh làm trung tâm, chuẩn bị bắt đầu phát triển nghiên cứu.] [Mời ngài Cố Thanh Sơn đặt tên, đồng thời thiết lập mô hình của chiến giáp.]“Mô hình chiến giáp dựa trên cơ sở mẫu đầu tiên của Thiên Thần Rực Lửa. “” Cố Thanh Sơn suy nghĩ rồi nói: “Bây giờ làm chiến giáp là vì giết chóc, vậy đặt tên là Sát Thần đi. “”
[File đã được tạo, mời ngài tiến hành bước tiếp theo.]Một màn hình rất lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn. Hắn nhìn mô hình, các phép tính, công thức trước mặt, bắt đầu nghiêm túc thiết kế từ đầu.
Đồng thời, trước mặt Liêu Hành cũng có một màn hình cỡ nhỏ. Ông ta đang hết sức tập trung làm việc trên màn hình, đánh thức hệ thống Bước nhảy siêu tốc đã yên lặng ba mươi năm.
“Mấy đứa con yêu dấu của ta, các con nên tỉnh lại rồi. “” Ông ta lẩm bẩm trong miệng.
Diệp Phi Ly đứng bên cạnh Cố Thanh Sơn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, không dời mắt.
Trương Anh Hào tò mò hỏi: “Này, cậu nhìn cái đống này mà hiểu à? “”
“Không, tôi không hiểu. “”
“Vậy sao cậu còn xem? “”
“Anh thì biết cái gì, đây chính là chiến giáp cơ động của riêng tôi đấy! “” Trên mặt Diệp Phi Ly có một sự cuồng nhiệt trước nay chưa từng có.
Trương Anh Hào buông thõng hai tay, nói: “Được rồi, được rồi, tôi hiểu cảm giác này mà. “”