Trong thạch tháp này thấp thoáng có thể nhìn thấy vài tên Ma tộc tinh nhuệ mặc chiến giáp tuần tra xung quanh.
Ở sườn núi thì có một thạch điện toàn thân đỏ sẫm, có lẽ đó là nơi cư trú và tu luyện của tên Ma tôn gọi là “Bính Thiên Nhận” kia.
Hàn Lập nhìn tòa thạch điện ở xa xa kia, hai mắt nhíu lại như đang cân nhắc gì đó.
Lúc này, Lũng gia lão tổ vốn đang đi tuốt phía trước đột nhiên dừng lại ở một ngã tư phố, sau đó quay đầu nói với mọi người:
“Chúng ta tản ra tại đây đi. Ha ha, có lẽ phần lớn các đạo hữu đều thích hành động một mình. Đợi đến khi Điệp Vĩ thú tản đi, chúng ta sẽ lại tụ họp một lần nữa. Dù sao thành này cũng không lớn, một khi thật sự có chuyện gì, mọi người cũng có thể dễ dàng liên hệ với nhau.”
“Cũng tốt, vừa rồi thiếp thân thật đúng là thấy được một vài thứ khiến ta có chút hứng thú, vậy ta đi trước một bước.” Hơi ngoài dự đoán của mọi người, vũ y thiếu nữ vừa nghe việc ấy lại khẽ cười một tiếng rồi đồng ý đầu tiên.
Tiếp theo nàng hướng mọi người thi lễ, rồi không chút do dự đi về phía một ngả đường.
Thiên Thu thánh nữ và đồng bạn của nàng liếc mắt nhìn nhau một cáirồi cũng thản nhiên cáo từ rời đi.
Xem ra bọn hắn dự định hành động cùng nhau.
“Lũng huynh, vậy Hàn mỗ cũng xin cáo từ.” Sau khi chắp tay chào Lũng gia lão tổ một cái, Hàn Lập cũng thản nhiên nói lời từ biệt.
“Hàn huynh, thượng lộ bình an!” Lũng gia lão tổ cũng không dám chậm trễ đáp lễ lại.
Hàn Lập khẽ gật đầu, quay người lại rồi đi về phía một con đường.
Lũng gia lão tổ đứng tại chỗ nhìn theo thân ảnh Hàn Lập xa dần, cho đến khi chớp lên rồi biến mất ở một con phố, nụ cười trên mặt mới dần thu lại, cũng quay đầu lại, hướng phi phát nam tử Lâm gia thản nhiên hỏi một câu:
“Lâm đạo hữu, việc lúc trước ta đề nghị ngươi hợp tác, ngươi suy nghĩ như thế nào, hiện giờ có thể cho lão phu một câu trả lời thuyết phục không?”
“Lũng huynh, sự việc này rất trọng đại, ta cần một ít thời gian nữa để cân nhắc.” Phi phát nam tử sau cùng cũng không tách ra, bây giờ nghe vậy đồng tử hơi co lại, hơi chần chừ trả lời.
“Ân, việc này quả thật quan hệ không nhỏ. Khó trách Lâm huynh lại cẩn thận như vậy. Có điều cũng không sao, dù sao chuyến này lộ trình còn dài, chi bằng Lâm huynh cứ suy nghĩ kỹ thêm một thời gian nữa.” Lũng gia lão tổ nghe vậy, không cảm thấy có gì bất ngờ, ngược lại cười cười trả lời.
“Vậy Lâm mỗ xin đa tạ Lũng huynh.” Phi phát nam tử thần sắc khẽ động, nhưng trong miệng lại trả lời khách khí.
Khoảng thời gian tiếp theo, vị thái thượng trưởng lão của Lâm gia này cùng Lũng gia lão tổ nói chuyện với nhau vài câu, sau đó cũng lập tức cùng rời đi.
“Lũng huynh, xem điệu bộ của người này chỉ sợ hắn không chắc chắn đáp ứng lời mời của chúng ta, nếu không thì đổi mục tiêu khác, tìm Diệp gia kia thử một chút xem. Dù sao dựa theo kế hoạch ban đầu, người của Diệp gia dường như thích hợp hơn với kế hoạch của chúng ta.” Nam tử mặc hắc bào vẫn im lặng đi theo bên cạnh Lũng gia lão tổ đột nhiên lạnh lùng nói một câu.
“Diệp gia không được! Nàng quá cảnh giác đối với Lũng gia chúng ta, hơn nữa dường như cũng nhận thấy điều gì đó, nàng sẽ không đáp ứng đâu, ngược lại còn có thể để lộ thêm nữa!” Lũng gia lão tổ không chút do dự lắc đầu.
“Nhưng rõ ràng họ Lâm này chỉ đối phó lấy lệ đối với chúng ta, ta sợ cho dù sau đó có đáp ứng, hơn phân nửa cũng sẽ không thành tâm hợp tác cùng chúng ta.” Huy trưởng lão tiếp tục nhướn mày nói.
“Hắc hắc, chỉ cần hắn đáp ứng, lão phu liền có cách khiến hắn không nuốt lời được. Được rồi, nơi này không phải chỗ nói chuyện, việc này để sau hãy nói. Trước tiên chúng ta đến những cửa tiệm tài liệutrong thành nhìn qua một chút, xem xem có tài liệu chúng ta cần hay không.” Lũng gia lão tổ nở một nụ cười quỷ dị trên mặt, khoát tay nói.
“Cửa tiệm tài liệu quả thật là địa phương chúng ta phải tìm kiếm đầu tiên, có lẽ những người khác hơn phân nửa cũng đi đến nơi này. Hai người chúng ta thay đổi phương hướng, không cần cùng bọn họ chạm mặt là được.” Nam tử mặc hắc bào đồng ý nói.
“Lão phu cũng đang có ý này. Chúng ta đi thôi!”
Sau khi cười nhẹ một tiếng, Lũng gia lão tổ liền cùng nam tử mặc hắc bào tiếp tục đi về phía trước.
Thiên Thu thánh nữ và đám người Linh tộc đang chậm rãi đi trên một con đường khác, cũng nhanh chóng âm thầm nói chuyện với nhau.
“Tình hình của Chỉ Thủy không tốt, phong ấn Chỉ Thủy mơ hồ có phần lỏng ra, phải lập tức tìm một nơi để thi pháp một lần nữa mới được.” Thiên Thu thánh nữ ngưng trọng truyền âm nói.
“Không thể nào, mỗi một lần hạ cấm chế không phải kéo dài khá lâu sao, tại sao lại nhanh như vậy đã áp chế không được.” Bạch trưởng lão trầm giọng hỏi.
“Cũng không rõ lắm, nhưng hơn phân nửa nguyên nhân là vì hiện giờ chúng ta đang ở Ma giới đi. Bạch trưởng lão hẳn cũng biết, nguồn gốc vật kia vốn có chút liên hệ với Ma giới. Dường như lượng ma khí nồng đậm ở Ma giới có kích thích không nhỏ đến vật này, bây giờ mới tạo thành việc phong ấn xuất hiện sự lỏng lẻo.” Thiên Thu thánh nữ than nhẹ một tiếng, trả lời.
“Chỉ Thủy quyết không thể có vấn đề, hắn chính là đòn sát thủ của chúng ta, trước tiên lập tức tìm một nơi nghỉ chân sau đó mấy người chúng ta hộ pháp, ngươi lập tức lần nữa củng cố phong ấn một chút.” Bạch trưởng lão nghe vậy, không lưỡng lự lạnh lùng nói.
“Ân, ta cũng nghĩ như vậy.”
Thiên Thu thánh nữ khẽ gật đầu, lúc này mang theo những người liên quan tiếp tục đi một lát, sau đó liền quẹo vào một cái cửa ngõ phía trước.
Ở nơi tận cùng của cửa ngõ có một tòa kiến trúc đồ sộ tương tự như khách điếm, vài tên Ma tộc bộ dáng phong trần, mệt mỏi đang nghênh ngang đi vào đó.
Bên trong một cửa tiệm màu đỏ thẫm của Ma tộc, vũ y thiếu nữ đang tiếp nhận một khối khoáng thạch toàn thân xanh biếc không rõ tên từ trong tay một tên Ma nhân da thịt tái nhợt.
Nàng mặc cho tên Ma tộc trước mắt thao thao bất tuyệt về cái gì đó, thần niệm đảo qua khối khoáng thạch, sau đó trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười.
Cũng trong lúc đó, Hàn Lập lại đang đi trên một con đường nhỏ hẹp, hai bên xếp chật kín các loại quầy hàng lớn nhỏ không đồng nhất.
Phía sau mỗi quầy hàng đều có một tên Ma tộc tướng mạo khác nhau đang đứng hoặc ngồi.
Dù nơi này có chút hỗn loạn như vậy nhưng lại có khá nhiều Ma tộc với khí tức không kém quanh quẩn phía trước quầy hàng, đôi khi cũng có người tranh luận vô cùng sôi nổi cùng với chủ nhân quầy hàng nào đó.
Hàn Lập nhìn cảnh tượng có chút quen thuộc phía trước, khóe miệng nhếch lên một nụ cười vui vẻ.