– Chờ một chút, mang ta đi với!
Hạo Thiếu Quân xông lên, cười nói:
– Ta suốt đời mục tiêu là tiến vào Tiên Giới, hai người các ngươi mơ tưởng bỏ ta lại!
Tịch Ứng Tình cất bước đi tới, cười nói:
– Ta cũng muốn đi cổ Tiên Giới một chuyến, gặp Huyền Đô lão sư một lần, nói với hắn một tiếng ta không có phụ hắn kỳ vọng.
Nhậm Tiên Thiên cũng chạy tới, cười nói:
– Tam Giới đã không có đất dụng võ của ta, đến cổ Tiên Giới, ta còn có thể cùng quần hùng cổ Tiên Giới quyết tranh hơn thua.
– Đã như vầy, ta và các ngươi cùng đi!
Lạc Hoa Âm khống chế Bỉ Ngạn Thần Châu, kích động nói:
– Hạ giới đã bị ta trộm khắp rồi, nếu không lên Cổ Tiên Giới trộm, ta nhất định sẽ thương tiếc chung thân!
Thất Diệp nhịn không được cảm khái nói:
– Tuổi trẻ thật tốt, những thứ này còn có mạnh dạn đi đầu, bất quá ta không có hùng tâm như bọn hắn rồi. Tam Đức Phật Tổ, ngươi không cùng lúc đi sao?
Tam Khuyết do dự thoáng một phát, lắc đầu nói:
– Lão nạp còn phải quản lý Phật môn, đem đạo thống truyền thừa. Tương lai nếu Hạ giới không có đất dụng võ của ta, ta cũng đi cổ Tiên Giới tìm bọn hắn! Phần mộ Cổ Tiên Giới, vẫn còn triệu hoán lão nạp…
Giang Nam nhìn về phía năm người này, một hồi nhức đầu nói:
– Ta cũng không dám nói mình có thể bình an xuyên qua hàng rào Tiên Giới hôm nay, nếu như mang lên các ngươi, uy năng Tiên kiếp càng mạnh hơn nữa, vạn nhất có một sơ xuất… Không bằng như vậy, chúng ta binh chia làm hai đường, chỗ phu nhân ta có một tòa Trấn Ngục Giới Bia, có thể tiễn đưa các ngươi bình an nhập cư trái phép, không cần kinh nghiệm Tiên kiếp.
Bọn người Tịch Ứng Tình, Thiếu Hư liếc nhau, cùng lộ ra sắc mặt vui mừng, bọn hắn cũng không có đủ thực lực xuyên qua hàng rào Tiên Giới, đối với Tiên kiếp càng là lo sợ bất an.
Lạc Hoa Âm mở cờ trong bụng:
– Còn có thứ tốt bực này? Tử Xuyên ngươi như thế nào không sớm lấy ra? Sớm biết có bảo bối như vậy, ta đã sớm đi cổ Tiên Giới rồi!
Tam Khuyết cũng đại hỉ, cười nói:
– Tùy thời có thể nhập cư trái phép đến Tiên Giới sao? Lão nạp đã chứng kiến phần mộ cổ Tiên Giới hướng lão nạp ngoắc rồi!
– Tử Xuyên, ngươi không theo chúng ta cùng một chỗ thông qua Trấn Ngục Giới Bia nhập cư trái phép cổ Tiên Giới sao?
Tịch Ứng Tình hỏi.
– Ta? Tự nhiên là…
Giang Nam lắc đầu, ngẩng đầu nhìn hướng lên trời, gằn từng chữ:
– Giết đến tận Tiên Giới!
Giang Nam cùng mọi người phân biệt, lẻ loi một mình đi về hướng bầu trời, giờ khắc này, bên trong Tam Giới có vô số Tiên Phật đột nhiên chứng kiến, bầu trời kịch liệt rung chuyển, như là mặt biển bình tĩnh đột nhiên nhấc lên sóng cồn ngập trời, sóng lớn kia như một vòng tròn lớn, như là rung động tán đi mọi nơi!
Ầm ầm…
Bầu trời bị Giang Nam một quyền đánh bay!
Lúc này cách hơn một trăm ba mươi vạn năm, cổ Tiên Giới lại lần nữa triển lộ ở trước mắt người đời!
– Hạ giới yêu nghiệt nào, dám can đảm oanh kích hàng rào Tiên Giới? Tạo phản hay sao?
Chỗ Tiên Giới hàng rào vỡ ra kia, truyền đến tiếng hét phẫn nộ của Tuần sát sứ cổ Tiên Giới, một gương mặt cực lớn uy nghiêm xuất hiện ở phía trên khe hở, uy phong bát diện, cũng không dám thăm dò đến Tam Giới xem rốt cuộc là yêu nghiệt nào cả gan làm loạn như thế.
Tam Giới Thiên Uy thật sự quá dầy nặng, Tuần sát sứ cổ Tiên Giới bất quá là Tiên nhân cảnh giới, nếu thăm dò xem xét, thế tất sẽ bị Tam Giới Thiên Đạo đập vụn!
Giang Nam mắt điếc tai ngơ, cất bước hướng hàng rào Tiên Giới oanh xuyên đi đến, hàng rào Tiên Giới vỡ ra, Tiên Giới lôi đình rung chuyển, trong tiên lôi diễn sinh ra nguyên một đám thế giới, theo lôi đình tích động mà sinh sinh diệt diệt, vô cùng vô tận.
Đó là Tiên Giới cảm ứng được tồn tại không phải Tiên nhân, cưỡng ép xuyên qua hàng rào Tiên Giới mà tự động tạo ra tiên kiếp!
– Hạ giới yêu nghiệt dừng lại! Còn dám tiến lên một bước…