“Hội đấu giá? Măc dù ta có chút hứng thú, nhưng hiện tại không thể lãng phí thời gian cho việc này, ta còn có chuyện quan trọng muốn lên đường.?” Hàn Lập lắc đầu, không chút do dự từ chối.
Lão giả Ma tộc nghe vậy không khỏi lộ ra chút thất vọng.
“Tiền bối muốn đi hoang địa?” Đại hán Ma tộc có chút ngưng trọng hỏi một câu.
“Sao ngươi biết ta muốn đi hoang địa?” vẻ mặt Hàn Lập trầm xuống một tia linh áp đáng sợ lập tức từ trên người phát ra.
“Tiền bối không nên hiểu lầm! Những đạo hữu đến gần bổn thành, nếu không phải đi vào sâu trong thảo nguyên giết ma thú thì hiển nhiên là muốn đi hoang địa. Ngoại trừ hai nơi đó ra, vãn bối không nghĩ ra còn con đường nào khác để đi.” Đại hán Ma tộc biến sắc, vội mở miệng nói.
“Nghe ý tứ của ngươi thì muốn đi hoang địa nhất định phải thông qua Huyết Nha Thành các ngươi?” Hàn Lập mơ hồ nghe ra ý tứ trong lời nói của đại hán, lạnh lùng hỏi một câu.
“Điều này hiển nhiên không phải! Nhưng nếu lúc này tiền bối muốn đi hoang địa thì sợ rằng phải ở lại bổn thành hơn nửa tháng mới được.” Lúc này đây lão giả Ma tộc vội vàng ngắt lời.
“Oh, sao vậy, chẳng lẽ phía trước có kẻ chặn đường?” Hàn Lập nhướng mày, có chút lạnh lùng nói.
“Tiền bối nói đùa, ở đây nào có kẻ dám làm chuyên đại kỵ như thế. Nhưng ở phía đông, cách hoang địa một đoạn đang bộc phát một đợt thú triều đáng sợ. So sánh với Hạo Lang thú triều bên này thì căn bản còn dữ dội hơn nhiều. Ngay cả tồn tại cấp Ma tôn như tiền bối đi vào cũng cực kỳ nguy hiểm. Đợt thú triều này đã diễn ra nửa tháng, có lẽ hơn mười ngày nữa sẽ hoàn toàn tan rã. Lúc này cũng chỉ có bổn thành mới là nơi an toàn để tiền bối nghỉ ngơi.” Đại hán Ma tộc kể lại chi tiết.
“Thú triều gì mà đáng sợ như thế, hay là Thiết Nha Thú?” Hàn Lập nghe nói thế đồng từ không khỏi co rút lại hỏi.
Hắn đọc trong tư liệu về Ma giới, Thiết Nha Thú là một trong những chủng loại ma thú đáng sợ nhất ở thảo nguyên Ma giới, cấp bậc không thấp, số lượng lại lên đến mấy ngàn vạn, tất cả những Ma tộc sống ở gần thảo nguyên nghe thấy đều biến sắc.
“Nếu là thú triều do Thiết Nha Thú tao nên thì vãn bối không khuyên giải tiền bối làm gì. Lấy thần thông tiền bối, chỉ cần có vài bảo bối chuyên môn khắc chế loại ma thú này thì hẳn là cũng có thể thông qua”
“Lúc này đây thú triều bộc phát ở phía Đông chính là Điêp Vĩ Thú rất hiếm thấy tại Thánh giới.” Đại hán Ma tộc sau khi hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi nói.
“Điệp Vĩ Thú, là loại độc thú nổi danh đó sao? Không thể nào. Loại thú này không phải sống trong rừng sâu sao, như thế nào lại chạy ra thảo nguyên.” sắc mặt Hàn Lập rốt cục hơi đổi.
“Không sai, đúng là loại ma thú này. Về phần như thế nào chúng ra ngoài này thì Huyết Nha Thành chúng ta cũng không rõ. Chỉ biết nửa tháng trước loại ma thú này đột nhiên từ sâu trong thảo nguyên tuôn ra, sau đó ở lại phía Đông không rời đi. Rất nhiều đồng đạo vì lý do đó mà phải ở lại bổn thành. Bất quá dựa theo tập tính của loại thú này, tuyệt sẽ không ở lâu hơn một tháng, nếu bổn thành không chủ động trêu chọc thì hẳn là không có gì. Huống hồ cho dù Điệp Vĩ Thú thật sự công kích bổn thành, cấm chế bổn thành cũng không phải để ngó.” Đại hán Ma tộc hít một hơi, hồi phục lại nói.
Điều này thật sự có chứ phiền phúc.
Điêp Vĩ Thú mặc dù cấp bậc chỉ cao hơn Thiết Nha Thú một chút, nhưng lại có thể phóng ra độc vụ vô cùng lợi hại, không chỉ có thể ngưng tụ cả ngày không tan, mà còn có thể chậm rãi ăn mòn các loại linh quang hộ thể cùng thủ đoạn phòng ngự, phòng ngự bình thường căn bản không chịu nổi.
Nghĩ đến cảnh bản thân hãm sâu vào trong độc vụ mênh mông, cho dù là hắn thì cũng cảm thấy đau đầu.
Ấnh mắt Hàn Lập chợt chớp động, bắt đầu trở nên trầm ngâm.
“Hai người các ngươi chờ một chút, việc này không nhỏ, ta muốn thương lượng với đồng bạn một chút”
Vừa dứt lời, Hàn Lập lật tay lấy ra một phù lục màu vàng, khẽ thì thào vài câu, tiếp theo ném ra ngoài.
Lập tức một đoàn hồng quang bắn nhanh ra, chợt lóe liền biến mất vào hư không.
Đại hán và lão giả Ma tộc ngay cả khi có chút ngạc nhiêu, nhưng sợ hãi thực lực cường đại của Hàn Lập, hiển nhiên không đám nói nửa chữ “Không”, chỉ có thể thành thật chờ bạn của vị “Hàn Ma tôn” này tới.
Kết quả sau một lúc lâu, chân trời lập tức truyền đến tiếng xé gió, từng đạo kinh hồng phá không hiện lên, chợt lóe liền tới trước người Hàn Lập, độn quang thu lại hiện ra những nam nữ mặc trang phục khác nhau.
Những người này trên người đều phát ra hắc khí tinh thuần, đúng là đám người Lũng gia lão tổ đã kích thích Ngụy Ma Châu.
“Bái kiến chư vi Ma tôn đại nhân.”
Đại hán và lão giả Ma tộc sau khi đảo thần niệm qua những người này, lập tức hít một hơi, vội lên tiếng chào hỏi
Trong lòng hai người vô cùng hoảng sợ.
Điều này cũng khó trách, mặc dù cường giả Ma giới nhiều vô số, nhưng một lần liền xuất hiện nhiều tồn tại Ma tôn thế này, hiển nhiên cũng là chuyện khiến người ta trợn mắt há mồm.
Đại hán và lão giả Ma tộc giờ phút này cảm thấy căng thẳng, không dám có bất cứ dị tâm nào.
“Hàn huynh, mới vừaa rồi ngươi truyền tin là thật sao. Phía trước còn có một đột thú triều lợi hại hơn, hơn nữa còn do loại thú kỳ độc Điệp Vĩ Thú tạo thành.” Lũng gia lão tổ xem như không thấy hai gã Ma tộc Luyện Hư Kỳ, vẻ mặt ngưng trọng hỏi Hàn Lập.
“Đây là ta nghe từ miệng hai vị đạo hữu này, chắc không giả đâu. Đến lúc cuối chỉ cần chúng ta dò xét một chút thì hẳn là có thể xác minh tính chân thật trong đó.” Hàn Lập thản nhiên trả lời.
“Nếu nói như thế thì hành trình của chúng ta đúng là gặp trở ngại rồi. Nếu chỉ có mười mấy vạn hoặc thậm chí mấy chục vạn Điệp Vĩ Thú, lấy thủ đoạn của chúng ta cũng có thể giết sạch, nhưng nếu đã hình thành thú triều thì cho dù chúng ta hợp lực đánh tan, phỏng chừng cũng bi đại thương nguyên khí hơn một nửa.” Thiên Thu thánh nữ khẽ thở dài nói.