”Về sẽ tặng anh huy chương vàng.”
”Môn gì?” Thẩm Tây Thừa đáp lại.
Khúc Yên :”Tiếng Anh, em phải lấy le với cô dạy Anh Văn, cầm huy chương vàng lắc trước mặt bà ấy. Xem sau này còn khinh em nữa không!”
Thẩm Tây Thừa :”Được, đợi tin vui từ em.”
Khúc Yên :”Anh đang làm gì vậy?”
”Đang nhớ em.”
Khúc Yên :”Thường ngày chả nghe được mấy câu này, có phải đang làm gì xấu xa sau lưng em nên mới chột dạ đúng không?”
Thẩm Tây Thừa gửi một bức ảnh chụp bàn làm việc, không nói gì chờ cô trả lời.
Khúc Yên :”Chả tin đâu.”
Khúc Yên :”Em vào tiết rồi, tạm biệt.”
Thẩm Tây Thừa :”Được.”
.
Chênh lệch múi giờ cả hai hiếm khi nhắn tin với nhau, cô lại bận giải đề Tiếng Anh nâng cao, hôm ấy có một phần cô cảm thấy rất khó hiểu như là cô Tạ đã in lỗi vậy, nhưng mà vẫn nên đi hỏi cho chắc. Khúc Yên đến phòng giáo viên muốn hỏi thì thấy vài bạn học bên trong đợi cô Tạ. Nhìn giống như là anh chị khối trên, nam nữ đều có đầy đủ tầm khoảng năm người.
”Em làm gì ở đây vậy?”
Khúc Yên giật thoát tim nhìn về phía sau chỗ vừa phát ra tiếng động, nhóm người phía trong nghe động tĩnh bên ngoài cũng quay đầu nhìn. Khúc Yên nhìn cô Tạ, cười nhẹ :”Có phần em không hiểu ạ.”
Cô Tạ nhìn mẫu giấy trong tay cô, nói :”Vào trong đi, đừng lén lút ở ngoài.” Nói xong cô cũng tiến vào trong phòng giáo viên.
Những học sinh kia nhường cho cô Tạ một lối đi, khi ngồi vào bàn làm việc, cô Tạ hỏi :”Các em kiếm cô để lấy thêm đề luyện thi sao?”
Cả nhóm học sinh ấy đều gật đầu, có vài người còn ”Vâng, dạ”. Cô Tạ mở ngăn kéo từ tủ ra, đưa cho một người trong số đó :”Trong đó có ba mã đề, mỗi em lấy ba đề đi.”
Cả nhóm bắt đầu kéo nhau tới chỗ trống, chia ra mỗi người ba đề.
Lúc này chỗ cô Tạ đã trống, cô im lặng đứng phía sau cũng đi tới trước bàn cô Tạ. Đưa đề mình cho cô xem :”Cô ơi, nguyên văn câu này cô không đánh lỗi ạ?”
Cô Tạ đeo mắt kính vào, nhìn chỗ cô vừa chỉ đọc một hồi bật cười ái ngại :”Xin lỗi em nhá, cô đánh lỗi nên chắc em không thể làm được. Sau này cô sẽ cẩn thẩn trong lúc đánh máy hơn.”
”Vậy em có biết từ “Bat” thay bằng từ nào không?” Cô Tạ ngước lên nhìn cô.
Cô híp mắt lại, hàng mi đen nhánh càng thêm đen láy :”Là từ “Pat” ạ.”
Cô Tạ lại cười hài lòng :”Đúng vậy.” Cô Tạ rất thích Khúc Yên, ngày đầu thì có lẽ là khinh thường nhưng giờ cô ấy thật sự không thể phủ nhận thành tích tháng vừa rồi của cô, cũng khá ưu ái cho Khúc Yên.
Khi nhìn thấy tên cô trong danh sách thi học sinh giỏi Tiếng Anh là cô đã đã rất bất ngờ kèm vui mừng, vì chuyện đó mà cô Tạ đã vui mừng đến mấy ngày liền.
Cô ấy nhìn một lượt bài làm của Khúc Yên, sau đó gật đầu hài lòng.
”Rất tốt, học không tệ. Nếu được thì em cứ dạy kèm vài bạn lớp mình đi, có em dạy chắc không thua kém cô đâu. Phần nói là điểm mạnh của em, nên cùng bạn bè tạo nhóm rồi học đi.”
Khúc Yên gật đầu, cô Tạ nhớ mình đưa cho cô khá nhiều đề nên chắc cô vẫn chưa làm xong. Cô ấy lại nhìn nhóm học sinh bên kia vẫn đang bận rộn, cô Tạ lại xem giờ :”Sắp không kịp rồi, một lát em lấy đề còn lấy để vào ngăn kéo bàn cô nhá?”
Nói xong cô Tạ liền rời đi, Khúc Yên cũng thấy mình không gấp nên cũng nán lại vài phút chờ nhóm người kia.
Nhóm người ấy nhận đề xong thì có nhìn qua một lượt, gương mặt thất thần :”Thật không quả cô Tạ, đề nào đề nấy đều như địa ngục.”
Cô nàng đó vừa hậm hự vì đề quá dài lại lơ đễnh thấy Khúc Yên đứng cách đó không xa, cô ấy nghiêng đầu nhìn cô :”Em gái, em là Khúc Yên lớp 11 Ban A đúng không?”
Khúc Yên ngước mặt nên, hồi sau trả lời :”Là em ạ.”
Cô gái khi nảy nghe xong trả lời, nhìn gương mặt xinh đẹp của Khúc Yên không hỏi rung rinh trong lòng. Đời này cô ấy chưa từng gặp ai xinh đẹp đến mức thế này. Chính là loại xinh đẹp mà ai nhìn cũng sẽ không cưỡng lại được mà muốn tiếp cận.
Cô gái ấy vẫy tay bảo cô lại gần, Khúc Yên chớp mắt sau đó cũng đi tới :”Sao vậy ạ?”
Cô gái ấy nở nụ cười tươi, giới thiệu :”Chị tên Niệm Chân, lớp 12 Ban A, em xem giúp phần trắc nghiệm này với, đọc mãi chả hiểu gì!” Nói xong cô ấy liền đưa tới trước mặt cô, Khúc Yên nhìn một lúc rồi trả lời :”Chọn C ạ.”
Đàn chị chớp mắt, còn nghĩ cô trả lời bừa để cho qua loa yêu cầu của mình :”Vì sao?”
”Chị nhìn xem..” Khúc Yên dùng ngón tay thon dài chỉ đến câu hỏi, cả nhóm trong đó nhìn nhau sau đó chen nhau đến xem.
”Câu này có từ gợi ý là “be going to” là nói về một dự định đã được quyết định trước thời điểm nói. Chọn C, vì nguyên văn “I can’t make it on Sunday. I’m going to help my parents around the house” dùng để nói về việc đã quyết định trong quá khứ.”
Vừa dứt lời tiếng trống vào buổi tự học tối bắt đầu, Khúc Yên sau đó nhận lấy đề còn dư cho vào ngăn kéo rồi cũng rời đi.
Cả đám trong đó ngơ ngác nhìn nhau, sau đó cũng nhìn theo bóng dáng của cô đã sớm biến mất.