“Không biết nữa…”
Tề Dung đi vào nói: “Hiện tại rốt cuộc là tình hình thế nào?”
Một quan truyền lệnh đáp: “Tề tướng, chúng ta đã nhận được bồ câu đưa thư đến từ 20 tòa thành, là quân Hắc Kỳ của Thất hoàng tử, nhưng không hề phát động tấn công với các thành thị dọc đường, mà trực tiếp chạy về phía bắc cảnh, dựa theo lộ tuyến dọc đường thì là chạy thẳng về thành Kim An”.
Một đại thần hô lên: “Hắn đây là muốn tạo phản, không có lệnh vua mà dám dẫn đại quân nhập cảnh, đúng là phản rồi”.
Tề Dung hỏi: “Bọn họ tới đâu rồi?”
Quan truyền lệnh đáp: “Dựa trên ngày tháng báo cáo từ các thành thị ven đường thì đoán chừng trong vòng năm ngày nữa sẽ tới được thành Kim An”.
Tam hoàng tử ánh mắt kiên định nói: “Lãnh Thiên Minh rõ ràng là tạo phản rồi, phụ vương đang ở bắc cảnh, hắn lại dám dẫn đại quân tới đó, lẽ nào muốn âm mưu giết chết phụ vương”.
Mọi người có mặt ở đó đều ồ cả lên.
“Yên lặng hết đi, nguyên nhân hậu quả của sự việc hiện tại vẫn chưa được làm rõ, đều không được suy đoán bừa bãi, Trung Thư Viện có nhận được bồ câu đưa thư của đại vương không”, Tề Dung đứng ra nói.
Người phụ trách của Trung Thư Viện nói: “Tề tướng, không nhận được bất cứ bồ câu đưa thư nào của đại vương”.
Tề Dung suy nghĩ một lát rồi nói: “Hiện tại tình hình cấp bách, đại vương lại không có tin tức, lão phu quyết định khởi động phương án khẩn cấp, lệnh cấm quân đô thành lập tức thiết quân luật, không cho bất cứ ai ra vào, hoàng cung do cấm vệ quân của đại vương tiếp quản, người trong ngoài đều không được tự tiện hành sự”.
Tam hoàng tử đứng lên nói: “Tề tướng, phương án khẩn cấp này chỉ có mình phụ vương mới có tư cách để khởi động nhỉ?”
Tề Dung rút ra một đạo thánh chỉ: “Đây là vương lệnh do đại vương đích thân viết và đóng dấu, nếu xảy ra chuyện cấp bách, lão phu có thể dùng vương lệnh tiến hành phương án dự phòng, nếu đại vương gặp nạn, sẽ lấy ra tuyên bố người kế vị”.
Tất cả mọi người bao gồm tam hoàng tử đều há hốc, cái bọn họ kinh ngạc không phải vì phương phán dự phòng kia, mà là đại vương đã chọn xong người kế vị…
Tam hoàng tử kích động nói: “Người kế vị phụ vương chọn là ai?”
Tề Dung: “Thứ lỗi, tam hoàng tử, trước khi xác nhận tình hình của đại vương, ta không thể công bố vương lệnh”.
Lúc này, một vị quan chuyên truyền tin chạy vào: “Chủ soái liên quân, Dụ Long gửi tin”.