“Cái gì? ” Bà Dương lúc này đã hoàn toàn không tin những gì mình vừa nghe.
Bà nhanh chóng bước tới kéo mạnh tay Dương Tiểu Vy, quát lớn.
“Những gì con gái của tao nói có phải sự thật không…? Tại sao mày làm vậy với con trai của tao? “
Lục Diệp Bằng đứng đó hai tay siếc chặt, gân xanh gồ lên rất rõ rệt. Sau đó anh nhìn qua Tần Văn Hạo. Ông cũng đang chết đứng khi nghe một sự thật khủng khiếp đã xảy ra với con gái của ông.
Giọng điệu đầy giá lạnh của Lục Diệp Bằng vang lên.
“Những chuyện Tử Lan vừa nói đều là sự thật… Con đã đi điều tra và sự thật còn hơn những gì mình được nghe thấy”.
Lúc này anh nhìn thẳng về cả gia đình nhà họ Tần, đặc biệt là Mai Anh.Anh đã không còn có sự bình tĩnh vốn có như thường ngày khi đối với ba mẹ vợ của mình nữa, mà bây giờ ánh mắt anh tràn ngập sự phẫn nộ, bắt đầu cao giọng lên,trách mắng.
“Nhưng con không hiểu tại sao gia đình lại đẩy cô ấy sống ở nước ngoài khi chỉ mới mười tuổi…Đừng nói với con là mệnh số của cô ấy xấu… Con thật sự không tin ba mẹ lại mê tính đến nỗi phải đẩy con gái của mình ra tận nước ngoài… Để bây giờ hai người có thấy cô ấy đang gặp những chuyện gì bên đó không? “
Cả quá trình, Mai Anh đứng như bị ai chôn chân ở dưới vậy. Trái tim khẽ đau buốt, bà không nghĩ lại xảy ra nhiều chuyện đến như vậy. Bà chỉ biết nguyên nhân Lam Lam nhảy lầu chỉ là sức ép của việc học, chứ không nghĩ con gái lại trải qua những chuyện khủng khiếp đến nỗi bà nghe xong cũng không thể nào tưởng tượng được nó đã diễn ra trong cuộc đời của Lam Lam.
Sắc mặt ông nội đã nhợt nhạt, bàn tay đang cầm cây gậy run rẩy lên. Ông đưa mắt qua nhìn Tiểu Ni, gằn giọng lớn tiếng nói.
“Tiểu Ni!!! Chuyện gì đã xảy ra, tại sao đến giờ này con vẫn đứng đó mà không nói gì đi?”
Tiếng hét của ông không chỉ làm cho Tiểu Ni kinh sợ, mà cũng khiến cho mọi người phải hết sức ngẩn người. Có lẽ những chuyện này dường như nhà họ Tần không có một ai đều biết trước cả.
Tiểu Ni nhìn mọi người, trái tim cô như ngàn cân treo sợi tóc. Sắc mặt cô đã chuyển từ màu hồng sang một màu trắng nhợt. Cô lo lắng không dám bước đi, nhưng tình thế bây giờ cô có muốn giấu cũng không được. Cô hít một hơi bước đi ra nhìn mọi người từ tốn trả lời.
“Thật tình lúc đó em cũng không biết là ai thật sự làm ra những chuyện như vậy?” Cô nhìn Tần Văn Hạo, nét mặt đầy khó xử “Khi đó anh đang được bầu cử lên chức Nghị Viên, chị dâu lại bận rộn ở trường… Nên em chỉ còn cách không nói cho mọi người nghe,dù sao Lam Lam cũng đã khỏe lại và không còn gặp nguy hiểm”.
” Nhưng cô cũng phải nói để cho tôi biết lý do… “Mai Anh có phần tức giận. ” Để tôi bắt Lam Lam về đây… “
“Nhưng chị phải hiểu từ khi Lam Lam bị bắt cóc lần thứ ba, con bé đã thay đổi tính tình rồi đó sao? Nếu lúc đó em nói cho chị nghe, em dám làm khẳng định là Lam Lam sẽ bỏ trốn. Chị cũng biết Lam Lam rất ghét khi trở về đây mà! ” Giọng nói của Tiểu Ni có phần bất lực.
Lục Diệp Bằng mím môi, ánh mắt đầy lạnh lẽo lại nhìn qua Dương Tiểu Vy, lạnh lùng nói.
“Nếu cô một mực chối đẩy những gì mình đã làm thì tôi sẽ cho cô gặp vài người mà cô quen biết”.
Phóng viên lại được một phen hóng chuyện. Họ không nghĩ hôm nay là ngày đại hội vạch mặt của cô dâu. Đây có lẽ là một đám cưới có một không hai từ trước đến giờ.
Dương Tiểu Vy sững người, ánh mắt dần như tối đen nhìn về người đàn ông mà cô đang chuẩn bị tinh thần để làm vợ của anh ta.
“Lục Diệp Bằng!!! Tên khốn như anh lại muốn cái gì nữa? ” Dương Tiểu Vy nghiến răng, tức giận rất muốn cào nát mặt của anh.
Lục Diệp Bằng cong môi, khẽ khàng đáp.
“Cô sẽ biết sớm thôi mà! ” Nói rồi anh nhìn qua Á Hiên, khẽ ra lệnh.”Cho bọn họ vào “.
” Vâng! Chủ Tịch”.Bây giờ anh cũng nên thay đổi gọi sếp mình Chủ Tịch.
Nghe hai tiếng “Chủ Tịch” Lục Diệp Minh hận không thể có được đầu óc thông minh như Lục Diệp Bằng. Anh cũng thông minh nhưng lại không ngờ lại thua người anh họ này rất nhiều điểm.
Bốn vị cảnh sát và tên tội phạm cũng đang chờ đợi xem cuộc diện này sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Lúc này chưa có lệnh của Nghị Viên, Trung Úy Đỗ cũng không dám đưa tên tội phạm này ra.
Á Hiên đưa người vào bên trong, nhưng chỉ có Dương Tiểu Vy là người phải khiếp sợ khi nhìn thấy bọn họ.
Phía bên này, Tiểu Ni nhận ra một người trong số đó.
Cô là người đầu tiên nhanh chóng bước đến, cô sử dụng tiếng Anh để nói chuyện với người đó.
“Chào Hiệu Trưởng! Tại sao thầy lại có mặt ở đây? “
Dứt lời cô nhìn về phía anh trai và chị dâu của mình.
“Anh chị còn nhớ không? Đây là thầy hiệu trưởng của trường Lam Lam theo học… Ông ấy còn trao học bổng cho con bé”.
” Anh nhớ chứ! ” Tần Văn Hạo gật đầu, bước đến bắt tay với Hiệu Trưởng.
“Vậy Hiệu Trưởng qua đây có việc gì sao? “
“Tôi… “
“Để con sẽ giải thích cho mọi người”.
Hiệu trưởng còn chưa nói hết thì Lục Diệp Bằng đã lên tiếng nói thay. Vẻ mặt anh đã có phần nhẹ nhõm.
Mọi người ở đây trong lòng lại dấy lên sự cảnh giác. Chắc chắn lại có chuyện gì nữa xảy ra rồi.
Lúc này màn hình lại xuất hiện lên một đoạn ghi âm mà không hề có hình ảnh.
Cũng là giọng nói đây yểu điệu của nhân vật chính từ nãy giờ Dương Tiểu Vy vang lên.
“Em hại Lam Lam không đến đúng giờ thi,làm cho cô ta bị nhà trường kỷ luật.Chỗ làm thêm của cô ta em cũng phá.Em còn cho người đánh cô ta xém chết.Thậm chí em còn giả mạo bộ thông tin phát tán tin tức cô ta đã ngủ với thầy giáo mới được điểm cao.Làm cho cô ta không chịu nổi,đã từ trên sân thượng nhảy xuống… “
” Nhưng cô ta đúng là mạng lớn.Té như vậy mà cũng có thể sống… Em còn cố tình cho Tiêu Khải yêu cô ta, muốn gán ghép hai người họ để cho người mẹ kế của em tức điên lên… Đỉnh điểm là em định cho cô ta uống thuốc ngủ và để cho em trai của em làm nhục cô ta,cho thằng bé được mãn nguyện với ham muốn của nó là được ngủ với cô ta”.
Đến đoạn đó, Lục Diệp Bằng đã cho ngưng đoạn ghi âm lại, đôi mắt sắc lạnh anh nhìn thẳng Dương Tiểu Vy, gằn giọng hỏi.
“Cô dâu có nghe giọng nói này thấy quen không…? ” Anh nở một nụ cười chế nhạo “Do hình ảnh khi cô nói những câu nói này khá rất kinh tởm nên tôi đã cắt đi… Cô phải cảm ơn tôi đấy! “
“Lục Diệp Bằng! Anh dám quay lén tôi” Dương Tiểu Vy căm phẫn, đôi mắt ửng đỏ tức mà sắp khóc.
Lục Diệp Bằng nhún vai, bộ dạng giống như anh không hề biết chuyện gì.
“Cô ở trong nhà của tôi, mà không biết tôi có gắn camera sao?” Lúc này nét mặt anh thay đổi trở lại vẻ mặt hết sức lạnh giá từ đầu buổi đến giờ. “Cô đừng lầm tưởng tôi là đang theo dõi cô… “
“Anh ta không theo dõi cô đâu Dương Tiểu Vy…! ” Hoắc Thiếu Tiên đột ngột lên tiếng.
Nói rồi,anh từng bước đi đến trước mặt vỗ nhẹ vai Lục Diệp Bằng khẽ nói.
“Chắc mọi người không biết Lục Diệp Bằng từng là một thiên tài về công nghệ thông tin… Cô muốn qua mặt anh ta thì rất khó lắm. Ngay từ khi cô thông báo A Vĩ là con của anh ta. Thì anh ta đã đoán ra được cô đang giở trò rồi!”
“Tôi gắn camera chỉ là tôi muốn nhìn thấy vợ của tôi ở nhà đã xảy ra chuyện gì thôi! Nhưng cũng vô tình biết được ai là người vào phòng của tôi lấy cắp bản hợp đồng hôn nhân” Lục Diệp Bằng lạnh lùng buông ra một câu rồi sau đó liếc nhìn người mẹ thân yêu của mình đang nơm nớp lo sợ đứng đằng sau.
Trong lòng Lâm Hoa bỗng chốc có gì đó rất ớn lạnh,bà cảm thấy hôm nay Lục Diệp Bằng không chỉ muốn trần vạch tội của Dương Tiểu Vy mà còn muốn nói với tất cả mọi người là bà cũng góp phần trong đó.