Hắn đứng ở cửa động, nhìn ra khoảng rừng núi xanh um, lúc này dường như thế giới sáng hơn trong mắt hắn, dao động của linh khí trong thiên địa cũng được hắn cảm thấy dễ dàng hơn nhiều.
Hắn búng tay là có thể dẫn động linh khí quanh mình, cảm giác này hơn xa Thần Phách cảnh có thể so sánh được.
– Không hổ là Dung Thiên cảnh a….
Mục Trần thầm tán thưởng, khó trách lần giao đấu với Dương Hoằng phải khiến hắn vắt kiệt mọi bản lĩnh mình có, thì ra chênh lệch giữa hai cảnh giới quả thực quá lớn.
– Cũng không biết tía ở nhà có đột phá đến Dung Thiên cảnh chưa nhỉ?
Mục Trần đột nhiên cười, thực lực của hắn hiện tại đem đặt vào Bắc Linh cảnh mà nói, hẳn thừa sức trở thành bá chủ. Nhưng thân vẫn ở trong Bắc Thương linh viện, ở chỗ này lại chẳng đáng chú ý tới, khiến cho hắn cảm thán không thôi. Bắc Thương linh viện quả nhiên không phải là địa phương mà những nơi như Bắc Linh cảnh có thể đem ra so nổi.
Mục Trần ưỡn người, hít một hơi không khí tươi mát trong lành của núi rừng xanh thẳm, thân hình bay lên không trung hướng thẳng ra ngoài. Lần này đi tu luyện trong Tụ Linh trận cấp 6 hết khoảng một tháng rưỡi, tiêu hao gần 20v linh trị, may mà trước đó hắn có đến 50v linh trị, bằng không chỉ tu luyện đến giữa chừng thì bất thình lình bị cái Tụ Linh trận cấp 6 đắt đỏ này đá ra ngoài.
Dù tiêu phí khá nhiều, nhưng hiệu quả mang lại là vô cùng tốt. Hắn không chỉ hoàn tất dung hợp linh lực, lại còn đột phá đến Dung Thiên cảnh!
Kết quả đó so với chi phí 20v linh trị, quả thật chỉ là chuyện nhỏ.
Mục Trần cười thầm, bay hơn 10p xuyên qua núi rừng, vẫn hướng ra cổng Tụ Linh trận lao đi, thình lình vẻ mặt hắn tỏ ra kinh nghi.
Vì hắn nhận thấy đang có một đám người rất đông đúc lao ngược hướng với hắn đang tiến lại đây, ánh mắt cháy bỏng như đang đi đào vàng, dường như sâu trong Tụ Linh trận đang có kỳ trân dị bảo gì đó xuất hiện.
– Chuyện gì thế nhỉ?
Mục Trần hơi ngạc nhiên cũng dừng lại, nheo mắt nhìn về phía sau lưng mình. Loáng thoáng hắn cảm nhận đuọc một chút dao động khá kịch liệt trong linh khí thiên địa.
Mục Trần hơi do dự, chợt lắc mình ngăn một gã đệ tử đang hối hả tiến vào sâu trong Tụ Linh trận, cười nói:
– Vị học trưởng này cho hỏi, các vị đang vội vàng đi đâu thế?
Kẻ bị Mục Trần cản lại liền vẻ mặt khó coi, trừng mắt với hắn rồi định đi vòng qua không đoái hoài gì cả.
Mục Trần bấm tay bắn ra, linh trị bài xuất hiện, 5k linh trị hóa thành hào quang bắn tới người kia.
Tên kia liền sáng mắt, vội thu lấy 5k linh trị, rồi nhìn qua Mục Trần tỏ vẻ nhiệt tình:
– Có vẻ ngươi là tân sinh nhỉ? Ngay cả linh triều trong Tụ Linh trận cũng không biết?
– Linh triều?
Mục Trần hơi giật mình, vẻ mặt mờ mịt.
– Mọi Tụ Linh trận ở cấp bậc này trở lên, trong nơi sâu nhất sẽ có linh khí cực đoan xuất hiện, đó là sự tích lũy linh khí qua nhiều năm tháng, rồi hình thành nên linh triều.
Người kia giải thích.
– Đám người đông như thế đều đi đến linh triều sao?
– Cũng không hẳn. Linh triều rất cuồng bạo, bị cuốn vào đó thì nguy hiểm sống chết không biết chừng. Bình thường nếu gặp phải linh triều thì tránh đi là hơn.
Đệ tử kia cười khanh khách mắt càng lúc càng sáng hơn:
– Nhưng trong linh triều kia, vì linh khí thiên địa nhiều năm tích tụ, sẽ có thể sinh ra một báu vật có tên là Thiên Linh Liên.
– Thiên Linh Liên?
Mục Trần nheo mắt.
– Mỗi một lần linh triều sẽ xuất hiện một gốc Thiên Linh Liên. Bản thân Thiên Linh Liên cũng không có nhiều tác dụng lắm, nhưng báu vật thật sự chính là Linh Liên tử, báu vật hiếm thấy vô cùng, có sẵn linh lực nồng đậm, thần hiệu ngưng luyện nền tảng trúc cơ.
– Ồ?
Mục Trần tỏ ra kinh ngạc vô cùng. Trong tu luyện linh lực, nền tảng căn cơ và nền tảng trúc cơ rất quan trọng. Nếu căn cơ mỏng, thì sau này muốn tiến thêm cũng rất khó.
Còn nói về những bảo vật có thể ngưng luyện nền tảng thế này lại vô cùng hiếm thấy, không ngờ được Linh Liên tử bên kia cũng có thần hiệu này.
– Một viên Linh Liên tử bán trong Linh Trị điện ít nhất cũng được 20v linh trị, nhưng cũng không có để mua. Hiện giờ linh triều xuất hiện, ai lại có thể không nhanh tay thử vận may?
Người kia tặc lưỡi, tỏ vẻ tiếc nuối:
– Bất quá Thiên Linh Liên một gốc vậy mà cũng không có nhiều Linh Liên tử, muốn đoạt được một viên giữa đám lang sói kia quả cũng không dễ chút nào. Thôi nhé, anh bạn, nếu có hứng thú thì đi theo xem, bằng không đến trễ thì chẳng còn gì đâu, ta đi trước.
Tên kia cũng vội vã vẫy chào từ biệt, rồi nhanh chóng lắc người bắn sâu vào trong Tụ Linh trận.
Mục Trần đứng giữa không trung nhìn đám người phô thiên cái địa lao vun vút về phía kia, hơi trầm ngâm một chút, rồi cũng thi triển thân thủ lao đi.
Hiện giờ hắn vừa mới đột phá đến Dung Thiên cảnh, linh lực trong cơ thể dù rằng được hắn dồn ép cho vững vàng, nhưng vẫn không tránh khỏi mỏng manh vô định. Nếu có thể may mắn đoạt được một viên Linh Liên tử, có lẽ hắn cũng không cần tốn nhiều thời gian để củng cố linh lực nữa.
Bảo bối thế này chỉ có thể ngộ không thể cầu, nếu bây giờ gặp được thì tự nhiên phải mó tay vào giúp vui, chứ nếu cứ thế bỏ đi, thì tiếc quá!