Sau mười hơi thở, chiến xa cuối cùng thoát khỏi khu vực nguy hiểm, những dây mây kia cũng không tiếp tục truy kích.
Mạc Tiểu Thất lúc này mới há to miệng thở hổn hển, gương mặt như sống lại sau hoạn nạn.
Quay đầu nhìn lại, trong phạm vi mười dặm, vô số dây mây như xúc tu bay loạn, thoạt nhìn rợn cả tóc gáy.
– Tiểu Thất, Mộc Tiêu là thứ gì? Dương Khai lúc này mới có thời gian hỏi.
– Là sản vật sau khi thần mộc thông linh, có thần trí của mình, rất khó đối phó, chủng loại thần mộc thông linh không giống nhau, thì thiên phú thần thông cũng không giống nhau. Thứ chúng ta gặp phải cũng không biết có năng lực thế nào, nhưng trên cơ bản Mộc Tiêu đều rất khó giết chết, bởi vì thuộc tính mộc tinh khiết vốn là thể hiện cho sinh cơ và khôi phục, dù bị thương nặng, nhưng một lúc sau nó có thể khôi phục lại. Mà Mộc Tiêu cũng có tốt có xấu, Mộc Tiêu này hẳn là vô cùng hung hiểm gì đó, cũng không biết nó bị phong ấn đã bao lâu, thực lực chắc chắn rất lợi hại. Nếu dựa vào thực lực hiện tại của hai chúng ta, căn bản không thể thoát khỏi kiếp nạn này.
– Mộc Tiêu kinh khủng như vậy? Dương Khai ngạc nhiên.
– Dĩ nhiên, Dương đại ca, ngươi nhất định đừng coi thường nó, đã từng có cường giả Đế Tôn Cảnh bỏ mạng dưới tay Mộc Tiêu. Giờ này nó được thả ra, nhất định là trước tiên muốn khôi phục thực lực, mà từ tình huống vừa rồi có thể thấy, biện pháp khôi phục thực lực tốt nhất của nó chính là cắn nuốt tinh hoa máu thịt của những võ giả như chúng ta Không ổn rồi, tầng thứ hai này đã không còn an toàn. Mạc Tiểu Thất nói tới đây, mặt biến sắc.
– Không đến mức như vậy chứ, không gian của tầng thứ hai rất lớn, chúng ta tùy tiện tìm một chỗ trốn không được sao?
– Không may gặp phải nó thì sao? Mạc Tiểu Thất nhìn Dương Khai lo lắng nói.
– Vậy thì làm sao bây giờ? Trở về tầng thứ nhất? Dương Khai nhướng mày.
– Ngũ Sắc Bảo Tháp chỉ có thể lên, không thể xuống, chúng ta không thể trở về tầng thứ nhất được Chân mày Mạc Tiểu Thất bỗng nhíu chặt, bỗng nhiên mắt sáng lên, nói: – Chi bằng đi tầng thứ ba.
Dương Khai ngạc nhiên: – Đi bằng cách nào? Không phải nói lần này Ngũ Sắc Bảo Tháp chỉ mở ra một hai tầng sao?
– Đi thử mà, nếu thực sự không thể lên, vậy thì cũng không có cách nào, lỡ vận may tốt thì sao. Mạc Tiểu Thất cười hắc hắc, vừa nói vừa thu hung thú như Kỳ Lân vào túi, lần nữa thả ra Phi Thiên Độn Địa Bức, ra lệnh có nó đi tìm cửa vào tầng thứ ba.
Ba ngày sau, hai người đứng ở phía trước một cột sáng ngũ sắc nối thiên địa.
Cột sáng ngũ sắc này giống hệt cột sáng Dương Khai gặp trước đó, hiển nhiên là cửa vào tầng thứ ba. Nhưng Dương Khai vừa thử một chút, sau khi bản thân bước vào cũng không có phản ứng, lại không giống như trước đó, vừa bước vào liền được truyền tống đến một tầng.
Hắn bất đắc dĩ nhìn Mạc Tiểu Thất, người sau lại cười thần bí, lấy ra một bí bảo hình trường toa từ nhẫn không gian của mình.
Bí bảo này vừa xuất hiện, Dương Khai liền hơi biến sắc.
Bởi vì hắn cảm nhật được một cỗ khí tức không giống bình thường từ trên bí bảo này, đây tuyệt đối không phải bí bảo cấp Hư Vương, thậm chí cũng không phải bí bảo cấp Đạo Nguyên.
Đế Bảo!
Bí bảo hình trường toa này, chắc chắn là Đế Bảo.
Bản thân Đế Bảo tự mang lực lượng pháp tắc, vài món Đế Bảo trên tay hắn đều như thế, cho nên mới có thể phát huy ra uy năng lớn mạnh, mà thứ trên tay Mạc Tiểu Thất này, hiển nhiên cũng là một kiện Đế Bảo.
Trong lòng Dương Khai tuy rằng chấn động, nhưng suy nghĩ cẩn thận, lại cũng thấy là chuyện đương nhiên, cho nên hắn cũng không tùy tiện lên tiếng hỏi.
– Cửu Tinh Phá Cấm Toa này là bí bảo trước kia dì Phượng cho ta, chuyên phá các loại cấm chế, tuy rằng với năng lực của ta không thể phát huy ra toàn bộ uy lực, nhưng nếu có Dương đại ca hỗ trợ, có lẽ có thể phá giải cấm chế nơi này, từ đó tiến vào tầng thứ ba. Mạc Tiểu Thất chủ động giải thích một câu.
– Cần ta làm như thế nào? Dương Khai hỏi.
– Là như thế này. Mạc Tiểu Thất lập tức đơn giản giải thích cho Dương Khai một lượt, sau đó lại hướng dẫn hẵn một bộ thủ pháp.
Dương Khai chuyên tâm ghi nhớ, sau khi mô phỏng mấy lần, lúc này mới hướng về phía Mạc Tiểu Thất gật gật đầu.
Mạc Tiểu Thất hiểu ý, đưa tay ném Cửu Tinh Phá Cấm Toan kia ra, khi bấm linh quyết tác động, bí bảo bỗng nhiên lớn lên, biến thành dài khoảng hai trượng.
Nàng dẫn đầu đi vào trong Cửu Tinh Phá Cấm Toa, sau đó hướng về phía Dương Khai vẫy vẫy tay.
Sau khi hai người đều tiến vào, Mạc Tiểu Thất mới phong tỏa Cửu Tinh Phá Cấm Toa lại, hai người nhìn nhau, đồng thời phất tay, bấm pháp quyết.
Thời gian trôi qua, lực lượng trong cơ thể hai người không ngừng rót vào Cửu Tinh Phá Cấm Toa, mà bên ngoài Cửu Tinh Phá Cấm Toa kia, cũng lóe lên từng điểm huỳnh quang.
Bất chợt, nơi bề mặt Cửu Tinh Phá Cấm Toa, một viên Tinh Tú Thần Đồ bị đốt sáng.
Một lúc sau, lại một viên Tinh Tú Thần Đồ nữa bị đốt sáng.
Lại một lúc sau, viên Tinh Tú Thần Đồ thứ ba bị đốt sáng.
Đến lúc này, bất luận là Dương Khai hay Mạc Tiểu Thất, đều đã đến cực hạn của mình, lực lượng trên thân hai người trầm ổn bất định, biểu hiện đều vô cùng gian khổ.
Dù sao cũng là Đế Bảo, hợp lực của hai người, căn bản cũng không thể thúc giục được một nửa uy năng.
Mạc Tiểu Thất thần sắc nghiêm lại, linh quyết trên tay bỗng nhiên thay đổi, trong miệng xinh đẹp quát lên một tiếng: – Phá!
Ngay sau đó, Cửu Tinh Phá Cấm Toa hơi chao đảo một cái, bỗng nhiên lao vào trong cột sáng ngũ sắc, ngay sau đó biến mất không thấy.
Mà hai người ở bên trong toa, lại đồng thời có một cảm giác mất trọng lực, hai người đều sắc mặt vui mừng, nhưng cũng không khinh xuất, mà tiếp tục duy trì uy năng của Cửu Tinh Phá Cấm Toa.
Một lúc sau, loại cảm giác khó chịu kia mới biến mất không thấy.
Hai người liếc nhau, trong lòng Mạc Tiểu Thất đầy mong đợi mở Cửu Tinh Phá Cấm Toa ra, dẫn đầu vọt ra ngoài, ngay sau đó, truyền đến tiếng vui mừng của nàng:
– Dương đại ca, chúng ta dường như đã thực sự tới tầng thứ ba.
Dương Khai cũng rất vui mừng, vừa đi ra liền thấy nơi này tuy rằng nhìn giống với tầng thứ hai, nhưng kỳ thực là có chút bất đồng, lực lượng pháp tắc còn sót lại chảy xuôi xung quanh, dường như dày đặc hơn rất nhiều.
– Cũng không phải là rất khó mà. Mạc Tiểu Thất cười hì hì, có chút đắc ý.
– Khôi phục trước quan trọng hơn, tầng thứ ba này nguy hiểm hơn tầng thứ hai. Dương Khai nhắc nhở một câu, phóng ra thần niệm, dò xét tình huống xung quanh.
Sau khi xác định bốn phía không có nguy hiểm gì, hắn lúc này mới khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một lọ linh đan từ trong nhẫn không gian của mình, nhét vào trong miệng nuốt xuống, khôi phục lực lượng đã tiêu hao trước đó.
Mạc Tiểu Thất cũng như vậy, nhưng trước khi làm, nàng lại phóng ra toàn bộ Ngân Mao Sư Hổ Thú, Phi Thiên Độn Địa Bức và yêu thú như Hỏa Kỳ Lân của mình, khiến bọn họ cảnh giới xung quanh, có vẻ rất cẩn thận