Đế Vô Ngân nói như vậy, một lòng sớm đã níu chặt, trong Tu La cấm địa này sẽ không phải không có vật cứu thế đấy chứ?
Lâm Minh nhìn bốn loại bảo vật kia, trong lúc nhất thời khó có thể lấy hay bỏ, mỗi một kiện đồ vật đối với hắn đều có tác dụng lớn, đến cùng nên chọn cái nào?
Lúc này ánh mắt Lâm Minh đã dời đến kiện chí bảo thứ năm.
Bảo vật này kỳ lạ nhất, đây là một chiếc ngọc thuyền lớn chừng lòng bài tay, ngọc thuyền bị trận pháp bao phủ, toàn thân phát ra thần quang màu xanh biếc, những thần quang này tuy rằng sáng ngời nhưng lại thập phần nhu hòa, không có nửa điểm cảm giác chói mắt.
Ngọc thuyền lớn chừng lòng bài tay này không hề nghi ngờ cũng là một kiện chí bảo đã vượt qua Chân Thần cấp.
Mà sau khi thấy rõ ngọc thuyền, không riêng gì Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê cũng bắt đầu chảy mồ hôi rồi.
Năm kiện bảo vật này, tựa hồ không cái nào có thể đánh lui Thánh tộc ah!
– Ngọc thuyền… Chẳng lẽ là để cho toàn thể tộc nhân chúng ta đi tị nạn sao?
Vô Yên lẩm bẩm nói, Đế Vô Ngân lại lắc đầu.
– Không có tác dụng đâu, cho dù đây là một chiếc bảo thuyền đã vượt qua Chân Thần cấp, chúng ta cũng khó có thể phát huy lực lượng của nó, nếu như bị Chân Thần bao vây, chúng ta vẫn sẽ bị chặn đường lại, đến lúc đó, chúng ta chính là cá trong chậu, tuy rằng dù là Tạo Hóa Thánh Hoàng cũng không thể thời gian ngắn phá vỡ chiếc bảo thuyền này, nhưng mà hắn chỉ cần chờ tới lúc năng lượng bảo thuyền hao hết là có thể đơn giản giết chết chúng ta rồi.
Điều mà Đế Vô Ngân miểu tả bản thân Lâm Minh rất có kinh nghiệm
Lúc trước hắn dựa vào Hỗn Nguyên Thiên Cung đến quần nhau với Thiên Minh Tử chính là loại tình huống đó.
Thiên Minh Tử tuy rằng không phá được Hỗn Nguyên Thiên Cung, nhưng lại có thể hao hết năng lượng của Hỗn Nguyên Thiên Cung.
Đến lúc đó vẫn phải chết.
Kế tiếp là kiện bảo vật cuối cùng.
Bảo vật này thể tích nhỏ nhất, toàn thân nó được ngâm trong thần quang, khiến người căn bản không thể thấy chuẩn xác.
Mọi người ngưng tụ cảm giác thành một nhúm, chậm rãi thăm dò vào thần quang. Lúc này mới tra ra bộ dạng của kiện chí bảo thứ sáu này.
Đây là một khối ngọc, chỉ lớn chừng nắm tay hài nhi, trên đó có khắc đường vân thần bí phức tạp, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt cả.
– Cái này…
Thanh âm Đế Vô Ngân có chút run rẩy, hắn nhìn khối ngọc bội này, không phát hiện ra chỗ kỳ dị của nó, cũng hoàn toàn không rõ tác dụng của nó.
Bằng nó, có thể đánh bại Thánh tộc?
Bọn người Đế Vô Ngân và Thác Bạt Khuê cảm thấy có chút tuyệt vọng. Sáu kiện bảo vật, đến cùng kiện nào có thể cứu thế đây?
Nhưng mà lúc này, Lâm Minh nhìn kiện chí bảo cuối cùng kia, trong lòng lại kích động không thôi.
Duyên Chi Đế Ngọc!
Hắn tự nhiên không có khả năng nhận lầm, kiện chí bảo thứ sáu này chính là Duyên Chi Đế Ngọc hắn đã tìm kiếm rất lâu rồi!
Người có duyên có được, kẻ vô duyên gặp lại không nhìn được, đây chính là chìa khóa thần bí mở ra tầng thí luyện cuối cùng nhất của Tu La Lộ.
Đáng tiếc, hiện giờ còn chưa tới tới lúc thí luyện cuối cùng mở ra, nếu không Lâm Minh đã hận không thể hiện giờ lập tức trở lại Tu La Lộ, bằng vào nó, hơn nữa hai khối Duyên Chi Đế Ngọc trước kia của mình để mở ra thần tàng cuối cùng !
Biến hóa trong lòng của Lâm Minh bọn người Thác Bạt Khuê, Đế Vô Ngân hoàn toàn không phát giác ra.
Bọn hắn vẫn còn đang gian nan lựa chọn, lựa chọn lần này của bọn hắn thật sự quá trọng yếu.
Đế Vô Ngân nói:
– Chọn đi, thận trọng một chút, sáu kiện bảo vật này quan hệ đến sinh tử Thái Cổ Thần Tộc, thậm chí tương lai toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Trụ Vũ, quan hệ đến kết quả trận đại kiếp nạn này, lúc làm ra lựa chọn nhất định phải suy nghĩ kỹ càng. Tốt nhất là có thể hiểu rõ tác dụng của những chí bảo này!
Đế Vô Ngân nói lời này kỳ thật chính là nói cho Lâm Minh. Hắn biết rõ Lâm Minh tinh thông Tu La pháp tắc, cũng chỉ có hắn mới có thể dễ dàng nhìn ra công dụng của những chí bảo này thôi.
Sáu kiện chí bảo, theo thứ tự là ngọc thuyền, đế ngọc, thần minh pháp chỉ, đại đỉnh, đan dược, Tu La chi huyết.
Thác Bạt Khuê và Đế Vô Ngân, thật sự rất khó từ đó phân chia ra vật có giá trị.