– Chạy đi đâu!
Không thể phi hành, tốc độ của Nhiếp Vân cũng rất nhanh, rơi xuống mặt đất, thẳng tắp chạy như điên, đang tiến lên, sau lưng hoạch xuất một đạo bụi mù, cấp tốc đuổi theo, không phải Lang Tà, mà là một tán tu không biết từ nơi nào xuất hiện, người khu Địa phẩm, ở trong ấn tượng của Nhiếp Vân, là người xếp vị trí còn trên hắn.
Sở dĩ thằng này có tốc độ nhanh như vậy, bởi vì hắn là một loại Hỗn Độn Thần Thú, am hiểu nhất đúng là chạy trốn, sau khi hoá hình, loại năng lực này như trước bảo trì, vừa rồi hắn một mực chú ý Nhiếp Vân, đối phương vừa tiến vào liền theo sát lấy vọt lên, thời điểm mọi người chưa phản ứng, hai người một trước một sau, đã chạy như điên mấy chục dặm.
Ầm ầm!
Tiếng la chấm dứt, một đạo điện mang sét đánh mà đến.
Thằng này rõ ràng có thể phóng xuất ra Lôi Điện công kích.
Nhìn dáng vẻ của hắn cũng không lĩnh ngộ Lôi Điện Đại Đạo đến đại thành, nhưng tiện tay đánh ra công kích lợi hại như thế, đã rất cường đại rồi.
– Thực lực hơn 1400 Đại Đạo, một khi bị hắn quấn, muốn chạy trốn liền khó khăn!
Đối phương công kích, Nhiếp Vân liền đoán được thực lực cụ thể.
Loại nhân vật này, đổi lại ở khu Địa phẩm, hoàn toàn có thể nhẹ nhõm chiến thắng chém giết, nhưng hiện tại không cho phép sử dụng Tri Thu kiếm, thực lực giảm bớt đi nhiều, cùng đối phương chiến đấu, vô luận chiến thắng hay thất bại, đều rất dễ bị người phía sau đuổi theo!
Thiên Nhãn nhìn về sau, chỉ thấy bóng người rậm rạp chằng chịt, giống như châu chấu.
Từng cái đều là Tà Nguyệt tướng sĩ, có được 500 Đại Đạo trở lên, toàn lực chạy như điên, Tiên lực vận chuyển như xung thiên, mang theo lực lượng rung động tâm hồn.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người đuổi theo hắn, càng nhiều là bốn phía tản ra.
Bọn hắn cũng sợ còn không có đuổi theo Nhiếp Vân, đã bị người khác giết chết!
Tiến vào nơi đây, mỗi người đều có thể biến thành đối thủ, bất luận kẻ nào cũng không thể tin tưởng.
– Thiên phú Địa Hành sư!
Biết không thể tới dây dưa, thiên phú Địa Hành sư khẽ động, Nhiếp Vân chui xuống đất.
– Muốn đi? Hừ!
Vừa chui xuống dưới đất, liền phát hiện người sau lưng cũng chui vào, tốc độ giống như hắn, không có chút nào yếu bớt.
– Thằng này rõ ràng lĩnh ngộ Địa Hành Đại Đạo?
Không nghĩ tới tên này giống như mình, lĩnh ngộ Địa Hành Đại Đạo, Nhiếp Vân biết rõ muốn chạy trốn khẳng định không được, trở tay oanh ra một quyền.
Bất quá một quyền này của hắn cũng không phải chiêu số, mà là hỏa diễm cực nóng.
Thi triển thiên phú Diễm Hỏa sư.
Hừng hực hừng hực!
Diễm Hỏa sư đạt tới hình thái thứ năm, uy lực hỏa diễm đã đạt đến cảnh giới không có gì không dung, tuy không gian chỗ này có lực áp bách lớn, nhưng nham thạch ở trong mặt đất lại không khác địa phương khác của Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, đụng đến hỏa diễm, không đến một cái hô hấp, liền biến thành Nham Tương, mặt đất sau lưng Nhiếp Vân cũng lập tức sụp đổ.
– Rõ ràng cũng lĩnh ngộ Diễm Hỏa Đại Đạo?
Gia hỏa đuổi theo bị nham thạch nóng chảy ngăn cản, sắc mặt rốt cục thay đổi.
Vô luận Địa Hành hay Diễm Hỏa, ở trong Tam Thiên Đại Đạo, đều được cho là gần phía trước, lĩnh ngộ hai Đại Đạo này, khó trách đối phương có thể oanh động toàn bộ khu Địa phẩm, quả nhiên không đơn giản như vậy.
– Không có ý tứ, đi trước!
Thấy đối phương dừng lại, đã cách xa vài trăm mét, Nhiếp Vân cười hắc hắc, thân thể đột nhiên chuyển hướng.
Mặc dù đối phương lĩnh ngộ Địa Hành Đại Đạo, nhưng không có thiên phú Thiên Nhãn, muốn truy tung mình, chỉ có thể dựa vào tinh thần lực tập trung, trước kia hắn đã biết, ở chỗ này tinh thần lực chỉ có thể lan tràn mấy chục thước, chỉ cần ly khai khoảng cách này, trời đất bao la, còn muốn tìm được liền khó khăn.