Điều anh lo lắng hơn chính là hệ chữa trị quan trọng như vậy nếu mà xảy ra tai nạn ngoài ý muốn trong vườn, anh căn bản không thể gánh nổi trách nhiệm này.
Sự xuất hiện của hệ chữa trị cấp A đã làm kinh động cho các quản lý trực thuộc cơ quan của vườn bách thảo.
Vườn bách thảo Đế quốc đã được quân đội trực tiếp quản lý trong hàng trăm năm nay.
“Làm cho hắn đi đi, nhớ bí mật phái thêm người đến bảo vệ hắn.” Một giọng nói lạnh lùng truyền đạt mệnh lệnh.
Bạch Phỉ tiến vào phòng nghỉ, trước đó có chín người tiến vào, tính cả hắn, vừa vặn là có mười người.
Tiêu An nhìn thấy Bạch Phỉ đi vào, kinh ngạc nhướng mày. Tại sao một người cái gì cũng không biết lại có thể tiến vào, nhưng chẳng bao lâu sau, sự chú ý của anh ta đã bị thu hút bởi đài phát thanh.
“Nội dung cuộc phỏng vấn lần này: Những người vượt qua ba ngày trong vườn bách thảo sẽ được nhận vào. Kênh Livestream đã được mở.”
Bạch Phỉ lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng, cái gì gọi là hoàn chỉnh vượt qua ba ngày?
“Trước đó, ta cần huấn luyện các ngươi trong một khoảng thời gian ngắn. Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ khởi hành đến vườn bách thảo Đế quốc.” Âm thanh của đài phát thanh từ từ hạ xuống, cánh cửa phòng nghỉ bên kia được mở ra, chính là lối đi dẫn vào phòng huấn luyện.
Đoàn người bọn họ đi đến phòng huấn luyện, trước khi vào phòng, mỗi người lấy ra một chiếc vòng tay màu đỏ có đính nút màu đen và biển số bên cạnh đeo lên tay.
Nhìn thấy con số 1, Bạch Phỉ lâm vào trầm mặc, hẳn là không phải có ý như hắn nghĩ.
Có một nhân viên chờ bọn hắn vào phòng mới bắt đầu giải thích: “Đây là nút cứu hộ khi bạn không thể đối phó được với nguy hiểm. Chỉ cần nhấn nút là bạn sẽ từ bỏ thi đấu, đồng thời bạn cũng sẽ được che đậy xung quanh và đội cứu hộ sẽ giải cứu bạn ngay lập tức.”
“Đương nhiên” Nhân viên thay đổi giọng nói: “Nếu bạn vẫn cảm thấy lo lắng về nguy hiểm và xuất hiện tình huống nguy hiểm đến tính mạng, đội cứu hộ của chúng tôi sẽ cưỡng chế chấp hành.”
“Dù sao mỗi một hệ chữa trị đều quan trọng, đế quốc có nghĩa vụ phải bảo vệ tốt.”
Bạch Phi nhìn vòng tay, có một loại cảm giác mới lạ, lần đầu tiên có cảm giác như kẻ yếu được bảo vệ.
Trong phòng livestream chung:
【 Đến rồi đây, không biết năm nay vườn bách thảo sẽ biến thành như thế nào, năm ngoái ô nhiễm thực sự nghiêm trọng. 】
【Cả nhà, ta gần đây đã nhìn thấy ngôi sao tinh lọc sư mới! Ôi!!! Tiêu An và Tiểu Duy thật đáng yêu! 】
【Woo woo woo, kiếp này có thể nhìn thấy Linh Thực là ta mãn nguyện rồi! 】
【kaka, xem tôi đã phát hiện ra điều gì này! Anh trai này đẹp trai quá, tôi muốn có tất cả thông tin về anh trai này trong vòng một phút. 】
Nhân viên: “Năm nay chúng tôi sẽ sử dụng một hệ thống thi đấu khác. Mỗi người chơi đều có kênh livestream của riêng mình. Sau cuộc thi, người chơi có độ hot nhất sẽ nhận được phần thưởng đặc biệt.”
“Phần thưởng đến từ Đại hoàng tử, trước mắt phải giữ bí mật.”
Phòng livestream lập tức dâng lên một làn sóng lớn hơn nữa:
【Aaaaaaaaaaaaaa, năm nay Đại hoàng tử cũng sẽ xem, còn sẽ tặng quà, ta sắp hóa thành chanh tinh(2)rồi】
(2) là một từ thông dụng trên internet, dùng để chỉ những người ghen tị với người khác. Giống với cảm giác “chua chát” khi bạn ghen tị với người khác.
【 Chiến thần của ta, nam thần của ta, chồng của ta! 】
【Các chị em rụt rè một chút, Đại hoàng tử chưa chắc là sẽ xuất hiện nha! 】
“Hiện tại, chúng tôi xin mời thí sinh số 1 bước ra giữa sân khấu.”
Hắn biết ngay mà!!!
Vị trí trung tâm nhất trong phòng có một thiết bị, cao nửa người, trên đỉnh có hình dáng một viên cầu.
Bạch Phỉ đi tới bên cạnh, nghe thấy nhân viên bên cạnh giới thiệu mình trước ống kính.
Rất ngắn gọn, hệ chữa trị cấp A. Nhưng tin tức này gây ra một chấn động rất mạnh mẽ.
Chín thí sinh đến sớm hơn hắn cũng không biết người cuối cùng là xảy ra tình huống gì, theo những gì nghe được thì năm đó có một ngôi sao mới của hệ chữa trị, nhưng phải mất cả trăm năm mới có thể xuất hiện.
Lần này sao lại có thể cuốn như thế!!!
Tinh thần lực lại có thể cao như vậy, khó trách Tiểu Duy lại thân mật với hắn như vậy. Vốn tưởng rằng lần tham gia này sẽ không có gì hồi hộp, không hề nghi ngờ nổi bật nhất sẽ là hắn. Kết quả nửa đường xuất hiện một kẻ vô danh, trong lòng Tiêu An có phần như lâm đại địch(3)
(3)như đang đối mặt với kẻ địch rất đáng gờm
Dù sao thì anh ta cũng đã nói ra tất cả những lời khoác lác bên trong phòng livestream của mình.
Vị trí đầu tiên.
Chẳng qua nhìn thấy biểu tình tiếp theo của Bạch Phỉ, toàn bộ thân thể Tiêu An lại thả lỏng xuống.
Hệ chữa trị cấp A thì làm sao, người không biết cách sử dụng và kiểm soát sức mạnh tinh thần lực thì dù cấp độ có cao đến đâu cũng không khác gì phế vật.
Tay Bạch Phỉ áp sát đỉnh viên cầu, nhưng lòng bàn tay lại không có bất kỳ động tĩnh gì, viên cầu vẫn ảm đạm không có ánh sáng.
Bạch Phi thu tay lại, bình tĩnh nói: “Xin lỗi, tôi vẫn còn chưa biết cách sử dụng tinh thần lực.”
Bầu không khí sôi nổi trong phòng livestream nháy mắt yên tĩnh lại:
【 Bạch kích động! Ta đâu ngờ lại không thể sử dụng, khóc lớn.】
【Không phải, tinh thần lực không phải là sau khi thức tỉnh liền sẽ sử dụng được sao? Tôi không hiểu.】
【 Nghe nói có một loại gen di truyền, quả thực là có tình huống không có tinh thần lực, hy vọng ngàn vạn lần không phải là gen di truyền khiếm khuyết, hệ chữa trị cấp A! Thật vất vả mới nhìn thấy một lần trong đời.】
【 Vậy nếu đi đến vườn bách thảo, chẳng phải là đưa thức ăn sao? Đừng đi, anh trai đến làm người dẫn chương trình sắc đẹp đi. 】
【 Có nhân khí(4) của hệ chữa trị cấp A, các nền tảng livestream không đến cướp người được sao?】
(4) độ nổi tiếng, độ phổ biến, thể hiện qua lượng fan hâm mộ và người cổ vũ
【Chính là cái gì cũng không đến tham gia, rất làm giảm giá trị con người.】
“Nếu đã thức tỉnh tinh thần lực, việc cảm nhận và sử dụng tinh thần lực thực ra cũng giống như hô hấp tự nhiên, rất đơn giản.” Nhân viên nhìn thấy Bạch Phỉ thu tay lại, anh ta đặt tay lên viên cầu và nói tiếp: “Hãy tưởng tượng một khối ánh sáng bay ra từ cơ thể và di chuyển dọc theo cánh tay đến các đầu ngón tay.”
Viên cầu ảm đạm tỏa ra ánh sáng màu lam nhạt.
“Thử thêm mấy lần nữa, nó sẽ tự nhiên xuất hiện mà không cần suy nghĩ, cậu có muốn thử lại không?”
Bạch Phỉ biết nhân viên đang giúp đỡ hắn, nếu hắn đã có thể làm cho linh thực của Tiêu An sinh ra cảm tình, hẳn là không phải bị gen di truyền khiếm khuyết. Đại khái là do hắn mới đến đây nên còn chưa quen với thiết lập của thế giới này.
Có điều đây là người khác có lòng tốt, có thể thử lại một lần nữa xem.
Lúc này đây Bạch Phỉ rất nghiêm túc tưởng tượng, nhưng vẫn như cũ không có cảm giác gì, viên cầu cũng không sáng lên.
Những lời thì thầm bắt đầu xuất hiện xung quanh.
“Vậy cậu còn muốn tiếp tục tham gia cuộc thi này không?” Nhân viên hỏi, nhưng anh ta lại không có mặt mũi để nói những lời kế tiếp.
Giống như trường hợp của mình, có lẽ ngay cả đất vườn bách thảo cũng không thể bước vào được.
Bạch Phi kiên định gật đầu: “Không sao, nếu như nguy hiểm, vậy ta sẽ mang vũ khí phòng thân.”
Lời vừa dứt, xung quanh liền phá lên cười.
【 Anh ta nói anh ta muốn mang theo thứ gì? Là ta nghe giạng thẳng chân(5) sao?】
(5) mình tra được thì nó nghĩa là xoạc chân, bổ ra, chia cắt. đọc không hiểu
【 Vũ khí hahahahaha, một người hệ chữa trị nói hắn sẽ mang theo vũ khí. 】
【Hệ công kích mạnh mẽ còn chưa chắc có thể toàn thân khỏi vườn bách thảo, hắn có biết vườn bách thảo là nơi thế nào không? 】
Bạch Phỉ quyết định không lãng phí thời gian của người khác, bước xuống, khi đi ngang qua số 2, hắn nghe thấy giọng điệu khinh thường của số 2 Tiêu An: “Phế vật.”
Bạch Phỉ dừng lại, xoay người và nói: “Ngươi nói lại lần nữa “
Tiêu An xoay người, có chút cuồng vọng, không có chút xin lỗi nói: “Người không biết cách sử dụng tinh thần lực, ở Đế quốc này chính là một kẻ phế vật nha. Đây là nhận thức chung của mọi người. Ta nói đâu có sai.”
Bạch Phi nhếch môi: “Vậy thì ngươi sẽ bị phế vật đánh bại.” Ném xuống những lời này, Bạch Phỉ nhanh chóng rời đi. Bỏ qua những làn sóng do lời nói của anh gây ra.