– Được em không khóc!
Qua một lúc nàng cảm thấy ánh mắt của Thư Nhiễm luôn đăm đăm nhìn mình.
– Em muốn nói gì?
– Người không phải là công chúa! Từ trước tới giờ người chưa bao giờ gọi em là Thư Nhiễm. Lúc nào người cũng gọi em là Nhiễm Nhi mà với lại dáng đi hành động của người đều rất khác.
– Cũng khá thông minh nhỉ! Nói thật với em công chúa thật đã chết ở dưới nước rồi. Còn ta chỉ vô tình nhập vào thân xác này thôi.
– Vậy công chúa sẽ đi đâu?
– Có thể là sẽ đi đầu thai hoặc biến mất vĩnh viễn.
– Em vẫn chưa biết người tên gì nên xưng hô thế nào?
– Hàn Dung Ly! Cùng họ tên với công chúa của em.
Ai cũng biết chủ tớ hai người họ như tỷ muội ruột tình thâm nàng ta đau lòng cũng phải thôi.
Chợt bên ngoài có một nô tỳ chạy vào báo tin.
– Bẩm Nhị công chúa! Bên ngoài có tam công chúa với tứ công chúa cầu kiến.
Hai nhân vật phản diện đã xuất hiện đó là Hàn Tuệ Chị với Hàn Trân Hồng. Hình như họ là con của tiểu thiếp sinh ra. Trong cốt truyện nói phụ mẫu của nguyên chủ là thanh mai trúc mã lớn lên kết duyên với nhau đến khi phụ thân nguyên chủ dưới sức ép của các đại thần phải tuyển thêm phi thì mẹ của đám ruồi nhặng kia mới bước chân được vào hoàng cung.
Nghe nói mẹ hai nàng ta âm mưu chuốc thuốc cha nàng để mang long chủng ai ngờ lúc đó vì say quá nên cha nàng ngủ mất. Mặc dù mang danh là được thị tẩm nhưng thực chất cha nàng chẳng hề động vào mấy người họ. Hình như là mấy vị tiểu thiếp kia gian díu với thái giám nên mang thai. Thì ra là gà mái… còn nghĩ mình là phượng hoàng.
– Kêu họ đợi ở đại sảnh lát ta qua!
– Vâng!
Vị nô tỳ kia vừa ra ngoài Thư Nhiễm vội ngăn cản nàng.
– Công chúa! Hai người kia luôn bắt nạt người bây giờ đến chắc chắn không có ý tốt.
– Thư Nhiễm! Em nên nhớ một điều là… ta không phải là vị công chúa hiền lương thục đức mặc cho người người chà đạp. Dung Ly đang ở trước mặt em đủ sức ứng phó với đám ti tiện kia.
– Em hiểu rồi công chúa.
Thấy nàng nói vậy Thư Nhiễm yên tâm hơn phần nào rồi. Sau đó cô ấy dẫn nàng đi thay đồ trang điểm lại.
………………….
…Bắc Minh Quốc….
Trong cung điện xa hoa lộng lẫy bóng dáng một nam nhân đang đứng trước hiên nhìn ra cây đào đang ra nảy nở mầm.
– Vương! Đã điều tra được. Ánh sáng tối qua rơi xuống Nguyệt Hoa Quốc cụ thể là phủ Nhị công chúa.
– Chuẩn bị một chút! Ngày mai xuất phát tới đó.
– Vâng!…Thuộc hạ thắc mắc ngài muốn tới đó để làm gì?
– Đương nhiên là…đi đón vương hậu. Nàng ấy sắp bị người khác cướp mất rồi.
Nam nhân kia tâm tình dường như rất vui môi cong lên một đường.
………………….
Nàng vẫn thấy nhân vật này quá ngu muội đi thật muốn đổi thế giới khác.
– Hệ thống!
– Kí chủ đại nhân có gì dặn dò.
– Hàn Dung Ly lúc trước não phẳng à mà lại để cho người khác bắt nạt vậy.
– Kí chủ! Nữ chính là một dạng công chúa hiền thục nên không muốn so đo với tỷ muội trong nhà ấy.
– Tải thêm một số chi tiết về đám muội muội hoang đó đi. Nguyên chủ đã không dám vậy thì để ta làm thay.
Nàng lạnh lùng thốt ra câu cuối làm Hệ thống bên cạnh cũng hơi lo sợ. Kí chủ đại nhân nguy hiểm hơn mình nghĩ.