Giang Nam cười nói:
– Cái kia cũng không cần phi thăng thượng giới.
Chư hoàng trong nội tâm cả kinh.
Hạo Thiếu Quân ánh mắt chớp động, hạ thấp người nói:
– Bệ hạ có ý tứ là?
– Tam Thập Tam Thiên, sẽ trở thành Tiên Giới mới!
Giang Nam cười nói:
– Thần triều không còn, tiên triều xác lập, cũng là một chuyện tốt. Hạ giới tu sĩ chúng ta thật vất vả tu luyện, chứng đạo thành tiên, phi thăng thượng giới, lại chịu lấy Tiên Giới đại lão nô dịch, đây là cái đạo lý gì? Hôm nay nếu như đã tuyệt Tiên Giới chi lộ, vậy thì ở hạ giới mở một tòa Tiên Giới khác, tự chúng ta đương gia làm chủ!
Chư hoàng vốn là khiếp sợ, sau đó vỗ tay cười to nói:
– Bệ hạ nói cực kỳ có lý!
Giang Nam nhìn về phía hai vị Thánh Thiên tử, trầm giọng nói:
– Triết nhi Quân nhi, hướng chư vị thúc bá của các ngươi cúi đầu. Thúc bá của các ngươi thân là thần cường đại nhất, bỏ qua thần đạo, hộ pháp truyền đạo cho các ngươi, giúp đỡ bọn ngươi thành đạo. Tương lai bọn hắn thành tiên, lại phải ở phía dưới các ngươi, các ngươi đối với bọn họ có chỗ thua thiệt, nên cúi đầu!
Hai vị Thánh Thiên tử hướng chư hoàng chư tiên bái xuống, các Thần Hoàng vội vàng đứng dậy, dùng bày ra không dám thụ bọn hắn đại lễ, nhao nhao nói:
– Nhanh đứng lên! Chúng ta giúp đỡ bọn ngươi thành đạo, cũng là vì tương lai của chúng ta, các ngươi thành đạo, chúng ta cũng muốn trường sinh bất diệt, đây là hỗ trợ.
Hai vị Thánh Thiên tử lạy một lần, Giang Nam nói:
– Lại đến cúi đầu mẫu hậu của các ngươi.
Thánh Thiên Tử Triết chần chờ thoáng một phát, cùng Thánh Thiên Tử Quân chung một chỗ hướng Thiên Hậu nương nương Thi Hiên Vi hạ bái, miệng nói mẫu hậu.
Thi Hiên Vi nhận đại lễ của bọn hắn nói:
– Thánh Thiên Tử Triết tuy không phải Bổn cung thân sinh, nhưng Bổn cung coi là con mình, đối xử như nhau.
Hai vị Thánh Thiên tử đang muốn hướng Giang Nam hạ bái, Giang Nam lắc đầu nói:
– Không cần bái ta. Bọn hắn phải dựa vào các ngươi thành tiên chi đạo, tương lai thành tiên, mà vi phụ không cần. Trẫm là người tụ tập thần đạo chi thống, sẽ là thần nhân cuối cùng.
Hai vị Thánh Thiên tử đồng ý, lui ra.
Giang Nam nhìn về phía chư hoàng chư tiên, cười nói:
– Cuốn 350 Thiên Đạo bảo quyển sắp luyện thành, trợ giúp hai vị Thánh Thiên tử thành đạo, còn phải kéo dài một thời gian ngắn. Chư vị đạo hữu, chúng ta tiếp tục.
Chư hoàng chư tiên lần lượt tán đi, Giang Nam duỗi tay vung lên, chỉ thấy ở chỗ sâu trong Thiên Tán Hoa Cái truyền đến rung động kinh người, cuốn cuốn Thiên Đạo bảo quyển bay ra, có tất cả ba trăm bốn mươi ba cuốn, mỗi một cuốn Thiên Đạo bảo quyển đều như tính toán trù, là do ngũ sắc kim cùng Hỗn Độn ngọc luyện chế mà thành, ba trăm bốn mươi ba cuốn Thiên Đạo bảo quyển tụ cùng một chỗ, như một mặt khay ngọc kim chất, chỉ là thiếu khuyết vài đạo.
Thiên Đạo bảo quyển hình thành mâm tròn treo cao trên đỉnh đầu hai vị Thánh Thiên tử, Giang Nam để cho bọn hắn từng người tìm hiểu, mình cũng đi vào ở chỗ sâu trong Thiên Tán Hoa Cái.
– Bệ hạ thật sự muốn đoạn đạo thống của mình sao?
Thi Hiên Vi theo hắn mà đến hỏi.
– Không phải ta muốn đoạn đạo thống của mình, mà là người trong thiên hạ muốn đoạn.
Giang Nam cười nói:
– Quân nhi Triết nhi thành tiên chi đạo, tất nhiên sẽ để cho vô số sinh linh thay đổi lề lối, vứt bỏ thần đạo mà chuyển tu tiên đạo, thần đạo tất nhiên sẽ bị loại bỏ, cái này là sự tình không cách nào tránh khỏi.
Hắn lộ ra tiêu điều chi sắc, lộ ra có chút cô tịch:
– Tương lai, chỉ sợ thế gian này chỉ còn lại ta một thần cuối cùng này rồi…