Cho nên Tiểu Cửu muốn nhanh chóng mang cô gái này về cho Trương Minh Hoàng.
Nhưng mà cô gái này trở về thăm bà nội của cô ta, cho dù Tiểu Cửu có đi tìm thì cũng sẽ bị trì hoãn một đoạn thời gian, cô gái nói sớm ngày mai sẽ trở về, Tiểu Cửu cũng sợ cô gái này đi đến nơi khác thì lại càng trì hoãn thời gian thêm nữa.
Cho nên Tiểu Cửu quyết định là sáng sớm ngày mai lại đến, Tiểu Cửu nghe thấy tên của cô gái, tên là Trình Nhu Nhu.
Tiểu Cửu rời khỏi căn nhà mà Trình Nhu Nhu thuê, đột nhiên nghĩ đến một chuyện nào đó, Trình Nhu Nhu về thăm bà nội của cô ta.
Ba của Trình Nhu Nhu không phải là thành chủ à, vậy thì bà nội của Trình Nhu Nhu không phải là mẹ của thành chủ ư?
Hiện tại mẹ của thành chủ hẳn là đang ở lâu đài ở đây,
Người bình thường sẽ không biết vị trí lâu đài của bọn họ, cho nên bà nội mà Trình Nhu Nhu nói chắc chắn không phải là mẹ của thành chủ.
Cho nên người bà nội này của Trình Nhu Nhu là có chuyện gì vậy?
Nhưng mà Tiểu Cửu cảm thấy những chuyện này đều không quan trọng, dù sao thì kết quả giám định rõ ràng đã đặt ở đó, đó là minh chứng tốt nhất. Về phần những chuyện khác, đến lúc đó hỏi một chút liền rõ ràng thôi.
Bởi vì thái độ lần trước của Trình Nhu Nhu trong nhà hàng, ấn tượng của Tiểu Cửu đối với Trình Nhu Nhu vẫn thật là không tệ.
Chuyện Tiểu Cửu đi tìm Trình Nhu Nhu rất nhanh liền truyền vào trong tai của Bùi Doanh.
Bùi Doanh suy nghĩ vẫn nên đi gặp Thành thiếu chủ.
“Thành thiếu chủ, Tiểu Cửu đang đi tìm Trình Nhu Nhu, muốn dẫn Trình Nhu Nhu trở về, cho nên kết quả giám định chắc chắn khớp rồi, chúng ta đã thành công.” Lúc này Bùi Doanh thật sự rất kích động, cũng rất hưng phấn, chỉ cần chuyện này thành công thì tiếp theo đây sẽ có lợi ích không đếm được.
Đương nhiên lợi ích tốt nhất đối với cô ta mà nó chính là có thể dẫm đạp Tô Khiết dưới lòng bàn chân.