Sự đối đãi khác nhau như thế này có phải là hơi rõ ràng rồi không?
Ông ta đột nhiên cảm thấy thành chủ của bọn họ giống như là có chút tùy hứng.
Ông ta cảm thấy những năm này thành chủ tìm bà chủ hoàn toàn là xử lý theo cảm tính.
Nhưng mà cách làm hiện tại của thành chủ quả thật là đơn giản nhất, trực tiếp nhất, cũng sáng suốt nhất.
Theo như Lương đã nói, chuyện này hoàn toàn rất trùng hợp, khó tránh khỏi làm cho người ta nghi ngờ.
Chắc là lúc trước Lương cũng có chỗ hoài nghi.
Quản gia Trọng nhìn thành chủ nhà mình, trong lúc nhất thời tâm trạng có chút phức tạp, không biết kết quả giám định một lần nữa sẽ như thế nào.
Quản gia Trọng cũng không rõ là mình hi vọng giám định tiếp theo sẽ có kết quả như thế nào, hi vọng kết quả của lần giám định tiếp theo với lần này có giống hay không.
Nếu như kết quả giám định tiếp theo cùng với lần này không giống nhau, vậy thì đã có thể nói cô gái này không phải là con gái của thành chủ, vậy thì cô cả nhà họ Đường đã có khả năng là công chúa chân chính.
Nhưng mà nếu như sự thật là như thế, vậy thì chuyện này nghiêm trọng rồi. Có người dám giở trò quỷ trong chuyện này, hơn nữa còn trên địa bàn của Lương, dám qua mặt dưới mắt của Tiểu Cửu và Ngọc Hàn, sợ là chuyện mà người bình thường không thể làm được.
Trong đôi mắt của quản gia Trọng có nhiều hơn mấy phần phức tạp.
Sau khi Lương đi rồi, Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng một cái, sau đó tiếp tục vẽ bức chân dung của ông ta
Lúc nãy bởi vì sai sót của ông ta mà để lại một vết bẩn trên bức tranh, giờ phút này Trương Minh Hoàng nhìn qua bức chân dung, thật lâu sau cũng không đặt bút xuống.
“Thành chủ?” Quản gia Trọng có hơi kinh ngạc, trước kia lúc mà thành chủ vẽ tranh tuyệt đối không cho phép mình có nửa điểm sai lầm, nếu như trước kia có tình huống như vậy thì thành chủ tuyệt đối sẽ không hề do dữ chút nào mà hủy hoại đi bức chân dung này.