“Phich!”
Hai chân Tưởng An Quân mềm nhữn, quỳ xuống đất.
“Cậu Thanh, đây là hiểu lầm, đây chỉ là hiểu lầm!”
Lão ta run rẩy biện hộ: “Sao tôi dám mơ tưởng tập đoàn Nhạn Thanh của cậu được?”
“Thế à?”
Ánh mắt Dương Thanh ngập tràn sát khí.
Lão già này dám trợn mắt nói dối, tưởng mình ngu sao?
“Không cần biết có phải thật hay không, nhà họ Tưởng không cần phải tồn tại nữa”.
Dương Thanh lạnh lùng nói.
Dứt lời, anh búng tay một cái.
“Phụt!”
Trong ánh nhìn bàng hoàng của mọi người, nơi ấn đường Tưởng An Quân xuất hiện một lỗ máu, ngã xuống đất, chết không nhăm mắt.
Aml Ai nấy đều sững sờ.
Tại Hoàng thành Long, nhà họ Tưởng là gia tộc mạnh nhất chỉ dưới Hoàng tộc họ Long, chủ gia tộc họ Tưởng là Tưởng An Quân cũng có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ.
Một người có tu vi cao đến vậy mà lại bị Dương Thanh giết chỉ trong tích tắc.
Thậm chí, bọn họ còn không biết Dương Thanh đã giết Tưởng An Quân bằng cách nào, chỉ thấy anh búng tay một cái rồi ấn đường Tưởng An Quân xuất hiện một lỗ máu.
€ó thể giết cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ một cách chóng vánh như thế, trên đời này thật sự tồn tại một người mạnh đến cấp bậc này ư?
“Giết!”
Tia sát khí ẩn hiện trong mắt, Dương Thanh ra lệnh.