“Ha ha ha…Đông Phương Hạ! Bà cô tôi bây giờ thật muốn xem bộ dạng tức giận của anh…ha ha…buồn cười chết đi được!”
Diệc Phi ở một bên bị động tác của Đông Phương Hạ làm giật nẩy mình! Nghe thấy tiếng cười to từ đầu bên kia điện thoại của Thư Lăng Vy, lại nhìn thấy bộ dạng nhăn nhó của Đông Phương Hạ, cũng không nhịn được cười lên. Đồ second hand? Sao Thư Lăng Vy lại có thể nghĩ được hình dung từ này!
“Cậu ấm, nói chút chuyện tối nay xem nào! Nghe nói anh còn bị người của Diệc Phi đánh!”
“Ông đây chẳng có gì để nói với cô cả”.
Đông Phương Hạ cúp điện thoại, tức giận ném sang một bên. Thấy vậy, Diệc Phi cười như không cười nhìn chằm chằm Đông Phương Hạ. Nói: “Anh không phải là xử nam nữa?”
Trời ạ…sao lại quên mất bên cạnh còn có một vị đại thần nữa! Trên trán Đông Phương Hạ đổ mồ hôi lạnh. Cười ha ha một tiếng! Nói: “Trêu Lăng Vy thôi, vừa nãy cô ấy nói anh như vậy, anh phải khiến cô ấy tức chết!”
Hừ, việc này có thể tùy tiện nói sao! Các em đều là người phụ nữ của tôi, nói ra không phải là sẽ bị thẩm vấn sao! Tôi đây không ngốc ngư vậy!
“Thật không?”
“Đương nhiên rồi! Cậu ấm anh thân thể trong sạch, nếu em không tin có thể tự mình kiểm tra!”, nói xong, Đông Phương Hạ liền chuẩn bị cởi quần áo.
“Cút…ai muốn kiểm tra anh!”, Diệc Phi không khỏi đỏ mặt! Liếc Đông Phương Hạ đang cười đùa cợt nhả một cái, nói: “Em nói qua với Lăng Vy nhé! Để cô ấy đỡ phải lo lắng”.
Nhìn thấy Diệc Phi đã lấy điện thoại ra, Đông Phương Hạ liền ngăn lại, lắc đầu. Khép lại nụ cười, nghiêm túc hẳn lên: “Đừng nói!”
“Anh sợ có người nghe lén sao!”
Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Diệc Phi, Đông Phương Hạ lại lắc đầu: “Không phải, tạm thời đừng nói với cô ấy! Cũng đừng hỏi tại sao!”
“Thôi được!”
Diệc Phi bây giờ khá coi trọng lời nói của Đông Phương Hạ, mặc dù cô không biết tại sao Đông Phương Hạ lại không muốn nói cho Lăng Vy, nhưng vẫn gật đầu, do dự một chút, cất chiếc điện thoại tinh xảo đắt tiền của mình đi!
Thực ra, Đông Phương Hạ không phải không tin Thư Lăng Vy, mà là có một số việc phải cẩn thận một chút! Thời điểm này, tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sai sót gì. Quan trọng là, Đông Phương Hạ nghi ngờ Thư Lăng Vy, vợ chưa cưới này của mình là kẻ địch sắp xếp vào nằm vùng bên cạnh mình!
Hôm qua, ở phố đi bộ, Tư Mã Trưởng Phong sao lại biết được! Lẽ nào anh ta cũng tình cờ đi ăn cơm, sau đó ngẫu nhiên gặp! Buổi tối, mình nhất thời đổi ý đi đến địa bàn của Tào Bang, trước khi xảy ra đến Dạ Ảnh và Dạ Phong đều không biết, đám sát thủ đó tại sao lại biết được hành tung của mình, còn nhanh chóng bố trí ổn thỏa, đợi mình bước vào chỗ phục kích của bọn chúng.
Dạ Ảnh và Dạ Phong là tâm phúc của mình, đi theo mình nhiều năm, rong ruổi khắp nơi, trải qua bao mưa bom bão đạn, các cô ấy tuyệt đối không có vấn đề gì! Mặc dù Thư Lăng Vy là vợ chưa cưới của mình, nhưng mình hoàn toàn không biết gì về quá khứ của cô ấy!
Vốn dĩ, Đông Phương Hạ sẽ không nghi ngờ Thư Lăng Vy, nhưng mọi thứ đều quá trùng hợp! Đông Phương Hạ không thể không nghi ngờ, anh là người thận trọng, nếu không cũng sẽ không thể sống đến ngày hôm nay.