Khu vực khán đài dần trở nên yên tĩnh. Trên đỉnh Đấu Thú Tràng đột nhiên có mây đen giăng lên, làm ánh sáng trong sân trở nên lờ mờ.
Đường Tam ngẩng đầu nhìn lên, hắn kinh ngạc phát hiện, mây đen này không thực sự là mây đen, mà là một cỗ khí lưu màu đen hội tụ lại, che khuất ánh mặt trời.
“Đây là một loại trận pháp, để cho mọi người trong Đấu Thú Tràng nhìn rõ tình huống xảy ra bên dưới.” Trương Hạo Hiên giải thích.
Đúng lúc này, một chùm sáng lớn từ đỉnh cao nhất của Đấu Thú Tràng phát lên, sau đó các cụm đèn dọc quanh sân lần lượt sáng, chiếu rọi toàn bộ Đấu Thú Tràng.
Trung tâm Đấu Thú Tràng, không biết từ lúc nào đã có một thân ảnh hùng tráng đứng đó, nó có bộ dạng hình người, nhưng thân cao đến mười mét. Mặc dù Đấu Thú Tràng rất lớn, nhưng nó vẫn bắt mắt như thế.
Tên này có một cái đầu lớn, toàn thân tản ra khí tức hung ác, làn da màu vàng nâu, trên mặt chỉ có một con mắt dọc, và có tới bốn cánh tay. Thân hình nó cực cường tráng, mặc một bộ lễ phục hoa lệ, vừa nhìn liền biết vô cùng xa hoa.
Bốn cánh tay đồng thời giơ lên, xoay vòng bốn phương tám hướng thăm hỏi khán đài.
Lập tức, trên khán đài liên tiếp vang lên tiếng hoan hộ, tiếng gầm đinh tai nhức óc cực lớn. Bọn họ la lên tên của nó.
“Hu Hí, Hu Hí, Hu Hí!”
Trương Hạo Hiên thấp giọng nói: “Tên Yêu Quái này rất nổi tiếng. Nó là cường giả Độc Nhãn Yêu nhất tộc, Cửu giai. Nó từng phạm tội quá nặng bị trừng phạt tới Đấu Thú Tràng đấu thú, thắng mười trận liên tiếp sẽ được rửa tội và thu được danh hiệu quý tộc. Đáng sợ là, gia hoả này đối với đấu thú dường như không biết mệt, thắng mười trận còn không chịu đi. Về sau lại tham gia bốn mươi trận, tất cả đều thắng, tự hào với danh hiệu thắng năm mươi trận liên tiếp. Là lá bài chủ lực của Đấu Thú Tràng. Về sau, chỉ cần có Yêu Quái thắng chín trận liên tiếp, nó là người xuất hiện ở cửa thứ mười. Nó đã dứt khoát gia nhập Đấu Thú Tràng, làm chủ quan mà kiếm được tiền lời kếch xù. Từ khi nó thủ quan thì không có ai có thể hoàn thành đấu thú. Tên hiệu của nó là Huyết Đồ Phu. Trong thành có danh vong cực cao. Nó đã từng nói, chính là muốn dựa vào gϊếŧ chóc để lên đến Thần cấp.”
Đây là một toà kiến trúc có diện tích phi thường lớn, hình tròn, từng chỗ ngồi đều gắn chặt với nhau. Dưới khán đài, nơi rất gần với sân thi đấu có khoảng trăm căn phòng xếp thành hình tròn xung quanh. Những căn phòng này chỉ có quý tộc mới có thể sử dụng, và phải trả phí rất đắt. Đây là tượng trưng cho thân phận.
Sân thi đấu dưới kia có loang lổ màu đỏ sậm, nhìn qua là lát bùn, nhưng màu sắc kia không nghi ngờ là do trộn lẫn máu tươi mà thành, có thể thấy được nơi này có bao nhiêu tàn khốc.
Đường Tam hỏi Trương Hạo Hiên: “Lão sư, ở Đấu Thú Tràng nếu như thắng mười trận liên tiếp dường như có rất nhiều lợi ích, cũng có thể xá tội sao?”
Trương Hạo Hiên gật gật đầu, nói: “Từ ý nào đó là có thể. Bản thân Đấu Thú Tràng là một trong các hình phạt của Yêu Quái Tộc. Tộc nhân Yêu Quái Tộc phạm tội, nếu như được coi là nghiêm trọng, nhưng không đến mức uy hiếp sự thống trị thì bị phạt đến Đấu Thú Tràng tiến hành một vòng đấu thú. Nếu có thể sống sót thì được xá tội. Nhưng đại đa số đều chết, đây gần như là hình phạt tử chiến. Muốn sống sót, rất khó!”
Đường Tam nói: “Thắng còn có thể đạt được danh hiệu quý tộc?”
Trương Hạo Hiên gật đầu: “Đúng vậy. Thắng là đã chứng minh thực lực của bản thân. Chẳng những được tuyên cáo vô tội, còn có thể trở thành quý tộc. Mạnh được yếu thua chính là như vậy.”
Trên khán đài ngày càng có nhiều Yêu Quái, Đấu Thú Tràng rất nhanh đã không còn chỗ ngồi, bầu không khí cũng nhanh chóng nóng lên.
“Đại hội đấu giá sắp bắt đầu, thỉnh tất cả mọi người ngồi tại chỗ, không nên di chuyển, nếu không sẽ tự gánh lấy hậu quả.” Một âm thanh vang dội truyền khắp toàn trường.
Cái gọi là tự gánh lấy hậu quả, chính là nút đấu giá bị người khác đè xuống mang tới phiền toái.