Nhìn thống lĩnh kia bước ra ngoài, trong mắt Huyết Khung loé lên một tia sắc bén: “Thị Huyết Diêm La, nếu chuyện này là thật thì là ông trời giúp ta”.
Nói rồi, khoé môi ông ta nở nụ cười nhạo báng.
Nếu là trước kia, dưới tình hình này, ông ta chỉ có thế lực yếu ớt đương nhiên không dám về giành ngôi vị điện chủ.
Nhưng bây giờ ông ta đã không phải Huyết Khung của trước kia nữa, ông ta có quyền điều động Thị Huyết Thần Ảnh, nói thẳng ra là sau khi Thị Huyết Diêm La chết, Thị Huyết Thần Ảnh vẫn tuân theo lệnh của ông ta, có họ giúp sức, ông ta hoàn toàn có thực lực giành ngôi vị điện chủ.
Có lẽ ham muốn quyền lực đã dần nuốt chửng tâm trí, khiến ông ta hoàn toàn quên mất mình còn có nhiệm vụ truy sát Hạo Thiên thế gia.
Nhưng việc làm của ông ta lại chính là điều Diệp Thành mong muốn.
Tuy đại quân phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện đã được chăm sóc ổn định lại, nhưng Bắc Sở vẫn sục sôi, không chỉ Bắc Sở mà lúc này Nam Sở cũng náo nhiệt như thế.
“Tiểu tử Diệp Thành kia đúng là cái gì cũng giỏi!”, trong đại điện Hằng Nhạc Tông, các lão bối tặc lưỡi cảm thán: “Khả năng tung tin đồn thất thiệt cũng rất bài bản”.
“Chắc lúc này điện chủ chín phân điện lớn của Thị Huyết Điện đều đứng ngồi không yên”, Chung Giang khẽ cười.
“Như vậy các thế lực lớn ở Bắc Sở sẽ yên tĩnh một thời gian”.
“Mọi người có nghĩ rằng Thị Huyết Diêm La thật sự đã bị Diệp Thành giết không?”, lão tổ nhà họ Tô nhìn quanh mọi người trong điện một lượt.
“Lời đồn mà ông cũng tin à?”, Cổ Tam Thông vừa lau thiết kiếm vừa ung dung nói: “Thị Huyết Điện là nơi nào? Là nơi mà ai cũng có thể đến sao? Dù hắn có thần kỹ tuyệt sát cũng phải gặp được Thị Huyết Diêm La mới được!”
“Cũng đúng”, lão tổ nhà họ Tô sờ cằm: “Nhưng hắn làm vậy, chúng ta lại có thêm rất nhiều thời gian để xây tường thành”.
Khi Nam Sở, Bắc Sở đều đang sục sôi thì Diệp Thành lại vắt chân ngồi nhàn nhã ở một xó xỉnh, thích thú nhìn Bắc Sở rộng lớn.
Mà bên cạnh hắn là một người đang bị trói bằng dây thừng tiên, miệng còn bị nhét một chiếc tất thối đen kịt, không biết vì thối quá hay vì bị đánh mà nước mắt lưng tròng.
Người này không cần phải nói cũng biết, chính là Tiết Lâm đệ tử chân truyền thứ tư của Thị Huyết Điện.
Nói ra thì Tiết Lâm cũng là người quen cũ của Diệp Thành, trước đây khi chín đại đệ tử chân truyền của Thị Huyết Điện xuất hiện, mục đích chính là bắt Diệp Thành, sau đó bị Diệp Thành xử lý hết một loạt, nếu Thánh tử Hoắc Tôn của Thị Huyết Điện không đến thì có lẽ chín đại đệ tử chân truyền của Thị Huyết Điện đã biến thành đống bùn nhão từ lâu.